"Vu tổng! Chi bằng đến phim trường một chuyến để nắm rõ tình hình đi!"
Vi Vũ không nói thêm gì, đi thẳng ra khỏi nhà rồi ra bãi đậu xe, Hạ Duy cũng một mực chạy theo sau. Anh không để anh ta cầm lái, tự mình lái xe phóng như bay để đến phim trường. Điện thoại của Lạc Kỳ không liên lạc được, vì trong khi nó đổ chuông mà chẳng thấy ai nghe máy. Lúc cô và gã đàn em của tên Giang giằng co, nó đã rơi ngay bên cạnh bờ sông gần đám bèo trôi dạt vào.
Đạo diễn nhận được tin anh sẽ đến, như ngồi trên đống lửa mà đi qua đi lại. Lúc quay sang bắt gặp anh đã đi đến rất gần, mặt ông ta tái xanh như tàu lá.
"Vu... Vu tổng?"
"Kỳ Kỳ rời khỏi trường quay khi nào mà các người không biết? Trong phim trường có biết bao nhiêu người, đều để trang trí hết sao?"
Vi Vũ tức giận lớn tiếng, đạo diễn cũng khó xử mà nói.
"Chuyện này... Chuyện này cũng đâu thể trách chúng tôi được chứ? Bình thường là do cô Lý đã có thói... Có thói kiêu ngạo như vậy, cũng thường rời đi mà không thông báo..."
Anh trừng mắt nhìn, ông ta liền tự vả miệng rồi câm như hến. Mọi người trong đoàn làm phim xôn xao, không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Lạc Kỳ. Sau khi cố gắng bình tĩnh một chút, anh cho Hạ Duy điều tra thì biết được cô có một cảnh quay trên thuyền, chèo đến gần đầu cầu đằng kia.
Vi Vũ cử thêm người, bắt đầu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946444/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.