Sáng sớm.
Theo đúng với nghi lễ thì Vi Vũ và Lạc Kỳ sẽ không gặp nhau cho đến khi bước vào lễ đường. Vậy nên từ sáng sớm, anh đã mặc âu phục để đến mộ của cha mẹ tại Nam Kinh, còn Lạc Kỳ sẽ được đưa đến phòng trang điểm chuẩn bị.
Anh mang theo ba bó hoa hồng trắng, cho cha mẹ, và cho cả mẹ của Vu Vi Khởi. Ngày hôm nay là ngày vui của anh, chỉ tiếc rằng họ chỉ có thể đứng từ xa nhìn thấy. Anh diện âu phục rất đẹp, mái tóc đen được vuốt lên để lộ vầng trán cùng với đôi lông mày rậm, gương mặt anh tuấn. Anh mỉm cười, chỉ mong họ ở trên cao có thể chứng giám, rằng tình yêu của anh và Lạc Kỳ sẽ đi cùng với thời gian và năm tháng.
Lạc Kỳ ở trong phòng trang điểm, được các chuyên gia tận tình chăm sóc, người thì make up đánh son, người thì làm tóc cài hoa lên đầu. Cửu Mộc Hi trông cô xinh tựa công chúa, không nhịn được mà thốt lên khen ngợi.
"Cô xinh lắm luôn đấy!"
"Cảm ơn cô."
Cô hồi hộp, tim đập thình thịch chờ đến khi được bước chân đầu tiên trên thảm đỏ đến lễ đường. Lúc ấy cô sẽ được nhìn thấy, chú rể đẹp trai nhất đời mình, nở nụ cười ngọt ngào thuộc về riêng cô.
Bó hoa cưới được mang đến đặt bên cạnh. Nhìn thật kĩ mới thấy, trong mỗi một đoá hoa hồng đỏ đều có một viên kim cương sáng lấp lánh. Cửu Mộc Hi thật sự ngưỡng mộ, chỉ mong rằng bản thân cũng tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946414/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.