"Tôi..."
Vi Vũ ngã lưng ngồi trên ghế, dáng vẻ của anh từ đầu đến cuối đều vô cùng thong thả và từ tốn. Cầm ly trà lên, nhìn vào trong ly mới thấy được màu trà không còn trong nữa, cũng giống như lòng dạ của Hạ Giai Giai lúc này. Trước đây khi bước chân vào giới giải trí, cô ta luôn sống rất khiêm nhường và tốt bụng. Nhưng từ sau khi Lạc Kỳ xuất hiện, đã châm lên trong lòng cô ta ngọn lửa đố kỵ, khiến cô ta trở nên xấu xa.
Anh lại đặt ly trà xuống, âm trầm hỏi.
"Vẫn không chịu nói?"
Hạ Giai Giai ngồi ở đó bất động, cả người cô ta thoáng chốc đã run rẩy đến mức anh có thể nhìn thấy được. Cô ta cụp mắt không dám ngước lên, nhỏ giọng nói.
"Tôi... Là do tôi làm! Vu tổng à! Tôi xin anh hãy bỏ qua cho tôi lần này, là do tôi hồ đồ không biết lượng sức mình."
Vi Vũ cười lạnh một tiếng, sau đó lại hỏi.
"Làm là làm gì? Cô phải nói cho rõ đầu đuôi một chút!"
Hạ Giai Giai rưng rưng lệ.
"Là tôi, đã sai A Đình cắt đứt phanh xe đạo cụ. Là tôi muốn hãm hại Lý Lạc Kỳ. Nhưng mà, tôi thật sự không nghĩ rằng chuyện lại nghiêm trọng như vậy. Tôi không cố ý."
Anh đột nhiên đưa hai tay lên, vỗ vỗ mấy tiếng khiến cô ta kinh ngạc. Lấy trong túi ra một thiết bị gì đó hình vuông nhỏ gọn, Vi Vũ chậm rãi nói.
"Những lời mà cô Hạ vừa nói ra, sẽ là bằng chứng trước toà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946384/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.