Công việc ở nhà hàng còn chưa bàn xong, Lâm Thừa Hạo đã xin được về trước, mọi chuyện còn lại cứ để Ngô Nhật Phong ở đó giải quyết.
Lâm Thừa Hạo không còn đủ kiên nhẫn, anh muốn quay về ngay bây giờ, tìm Tuyết Mộc Huệ, anh muốn biết mọi chuyện năm đó, ruốt cục là như thế nào...
Với tốc độ lái xe của anh, Lâm Thừa Hạo đã nhanh chóng có mặc tại khách sạn, anh không vội vàng, nhưng cũng không chậm chạp, liền đi đến phòng.
Bước vào trong, Lâm Thừa Hạo luôn mở miệng gọi Tuyết Mộc Huệ, nhưng căn phòng lại yên lặng đến lạ, không một tiếng hồi đáp.
Anh liền nhớ đến quyển nhật kí bí ẩn đó của cô! Có gì trong đó, tại sao cô lại che giấu kỉ như vậy!
Không cần nghĩ ngợi, anh liền tìm khắp nơi. Kéo vài cái tủ một lát, môi anh khẽ cong nở nụ cười đắt ý.
Anh không chần chờ mà mở nó ra đọc......
.................
Được một lúc, Lâm Thừa Hạo vôi vội vàng vàng, rảo bước xung quanh phòng khách, hai hàng lông mày anh cau lại, ánh mắt nhanh chóng nhìn thấy tờ giấy nhỏ trên bàn. Anh điềm đạm cầm nó lên và đọc.
“Đi trượt tuyết sao?”
Lâm Thừa Hạo cau mày lẩm bẩm, ở Thụy Sĩ bây giờ là mùa đông, năm nay đặc biệt lại lạnh gấp nhiều lần so với mọi năm.
Vừa mới 6h sáng, trên tất cả các trang truyền thông điều thông báo, các khu trượt tuyết sẽ đóng cửa trong một tuần tới.
Vì ở những núi tuyết cao, sẽ dễ sảy ra tuyết lỡ....Nên họ khuyến cáo người dân, không nên đi trượt tuyết vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648372/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.