Lâm Thừa Hạo mạnh mẽ kéo Tuyết Mộc Huệ về phòng, anh lại chu đáo một cách lạ thường, giúp Tuyết Mộc Huệ kéo vali và cả sắp xếp quần áo giúp cô.
Tuyết Mộc Huệ như bị đóng băng, đơ người nhìn Lâm Thừa Hạo, đây là lần đầu hai người ngủ chung phòng, cũng là lần đầu anh ôn nhu như vậy với cô. Bỗng dưng, Tuyết Mộc Huệ đưa tay đặt trước ngực.
Hình như, tim có chút loạn nhịp.
Khoảng vài phút sau, Tuyết Mộc Huệ chọt nhớ ra điều gì đó, cô giật bắn người, nhanh chóng đứng dậy, nhanh chân bước vào phòng, ngăn Lâm Thừa Hạo.
Vì điều khiến cô lo sợ, đó chính là quyển nhật kí! Mọi bí mật của cô điều nằm trong đó, nếu để anh đọc được thì sẽ......
Tuyết Mộc Huệ không dám nghĩ nữa, chỉ muốn nhanh chóng chạy đến phòng càng nhanh càng tốt.
Nhưng, ông trời không bao giờ cho cô toại nguyện, anh đã và đang cầm quyển nhật kí trên tay. Lâm Thừa Hạo đã đọc nó.
Hai mắt anh cau lại, nhìn người con gái trước cửa, dáng vẻ ôn nhu lúc nảy liền biến mất, thay vào đó là bộ mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
“Tuyết Mộc Huệ, cô mất lần đầu tiên thì có liên quan gì đến mẹ tôi?”
Lâm Thừa Hạo gắt gao nói, liên tục lay bã vai của Tuyết Mộc Huệ, khiến cô đau lộ rỏ vẻ mặt khó chịu.
Tuyết Mộc Huệ lấy tay đẩy mạnh Lâm Thừa Hạo, môi cô khẽ cong.
“Lâm Thừa Hạo, anh nhớ hay là giả vờ không nhớ!”
Ngay khi Tuyết Mộc Huệ nói ra câu này, Lâm Thừa Hạo mới thật sự khó hiểu, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-no-le/1648371/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.