"Đã được người nhà họ Cố đón đi rồi sao?" Nhận được cuộc gọi từ cá voi sát thủ, Nguyên Ngải thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy để cô gọi trực thăng quay về, mấy đứa ở dưới biển nhớ cẩn thận, có chuyện gì cứ gọi cô nhé."
Nguyên Ngải cúp máy, nhìn vào ánh mắt chủ nhiệm Khổng.
"Người đã được đón về."
"Vậy cô nghỉ phép xuân được rồi, những việc kế tiếp phía tòa án động vật sẽ xử lý."
Nguyên Ngải có chút thắc mắc: "Tòa án sẽ xử lý chuyện này thế nào?"
"Bọn họ sẽ xoá ký ức của nhân loại về yêu quái hải dương, hiện tại chỉ còn cậu công tử kia là chưa bị xóa. Khi nào đón về được bọn họ sẽ nhanh chóng tiến hành xóa ký ức, đỡ mất công cậu ta lan truyền ra ngoài."
"Còn các yêu quái biển, khi nào thầy Phó nghỉ xuân xong mới xử lý được."
Chuyện gì cũng phải nhượng bộ cho kỳ nghỉ xuân.
Nguyên Ngải cũng không thấy lạ chuyện xóa ký ức, cô đã nghe nói mấy lần, thậm chí có lần chính cô cũng suýt bị xoá.
Chỉ là không biết xóa ký ức bằng cách gì? Cố Nam bây giờ cũng rất tò mò, không biết chừng nào ký ức của mình mới bị xoá?
Trên thuyền đều là người quen, không có ai lạ, chẳng lẽ trong số những người này cũng có yêu quái?
"Em trai, ủ rũ thế này không giống em mọi ngày." Một giọng nói vang lên phía sau.
Cố Nam quay lại, thấy anh trai mình đang bước tới.
Anh trai Cố nhìn cậu em mập mạp của mình, mặt cu cậu xanh tím trông thật tội nghiệp, mới đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002954/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.