Đã nhiều năm rồi Nguyên Ngải không quay lại sân bay tư nhân của nhà mình.
Trước khi xác định được bản thân muốn làm gì trong cuộc đời này, cô cũng giống như bao tiểu thư nhà giàu khác, đi du lịch nghỉ dưỡng, học cách quản lý công ty, làm những chuyện mà cả chính cô cũng chẳng hiểu được tại sao phải làm, chỉ bởi vì mọi người xung quanh đều làm như thế.
Nhưng rồi, phong cảnh có đẹp đến đâu, ngắm mãi cũng hóa tẻ nhạt.
Từ xa, Nguyên Ngải đã thấy hai hàng nhân viên xếp ngay ngắn đứng chào đón ở bên ngoài sân bay.
Cô Hồ ngồi bên cạnh cũng nhìn thấy cảnh tượng ấy qua cửa sổ xe buýt, bấy giờ cô Hồ mới hoàn hồn lại sau tin tức chấn động vừa nghe.
"Là kiểu sugar daddy như trên mạng nói hả?" Nghe nói đại gia nào cũng có vài cô con nuôi thế này.
"Haha, tôi biết cô muốn hỏi gì, nhưng không phải, là cha ruột."
"Tôi hiểu rồi! Vậy ông ấy chắc chắn là người tốt!"
Cô Hồ lên mạng search thử, thân là yêu quái, cô không mấy hứng thú với xã hội của nhân loại, nhưng vì chuyện xin tài trợ nên cô biết thành phố này có một vị đại gia tầm cỡ thế giới.
Nhưng kỳ lạ là, cô nhập hai chữ "Nguyên Ngải" lên mạng lại chẳng tra được thông tin gì, giống như không có người nào tên như vậy tồn tại.
Không nén được cơn tò mò, cô Hồ thử thay đổi từ khóa tìm kiếm.
Lần này đã có kết quả.
Nhưng chỉ có đúng một bài viết duy nhất --
"Nay tôi rảnh rỗi đếm thử số con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002944/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.