Vị trí mà giám đốc sở thú giao cho Nguyên Ngải là vị trí dễ để tìm hiểu về yêu quái nhất.
"Khu báo săn có 4 đứa là yêu quái, còn lại là báo bình thường thôi." Thầy Hùng cầm bảng danh sách, cùng cô Nguyên đi tuần tra xem có yêu quái nào xuất hiện tình trạng dị thường không.
"Sở thú nhà tôi có hơn phân nửa là động vật bình thường." Thầy Hùng nói: "Đó là quy định của luật, trên thực tế đa số các sở thú không thu nhận yêu quái." Bởi vì yêu quái sẽ kèm theo các đặc tính không ổn định, nguy hiểm.
"Vậy động vật bình thường có xảy ra mâu thuẫn với yêu quái không?"
"Nhiệm vụ của bộ phận bảo vệ là ngăn ngừa yêu quái gây chuyện, kể cả những xích mích với động vật bình thường. Nhưng trường hợp đó cũng ít khi xảy ra, đa số động vật bình thường tuy không thức tỉnh thần trí nhưng vẫn nghe lời các yêu quái."
Đó cũng là một điều phiền phức, chẳng hạn như Nhiếp Bá Thiên, khu báo săn toàn là tiểu đệ của tên này, thế nên lần nào cũng giúp Nhiếp Bá Thiên che giấu chuyện bỏ trốn.
Lúc nói chuyện công việc trông thầy Hùng đặc biệt nghiêm túc.
Nguyên Ngải đi theo đằng sau, khu báo săn bây giờ không nhiều khách tham quan lắm, khu gấu trúc mới nhiều.
Đám báo nằm phơi nắng theo tốp ba tốp năm trên mặt đất, còn một chú đang lăn qua lăn lại.
Bởi vì Nguyên Ngải là khuôn mặt mới, thấy cô bước vào, đám báo ngẩng đầu lên cảnh giác.
Thấy người tới là gấu trúc cùng nhân loại từng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002930/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.