"Cô Nguyên, tới lúc đó cô cho bé hổ con tới sở thú của tôi làm thêm nhé? Tôi sẽ chia cho nó 50% hoa hồng."
Nguyên Ngải bật cười: "Tôi còn chưa có con mà, sao thầy nghĩ xa thế?"
"Cha tôi nói doanh nhân bình thường đi một bước nhìn một bước, nhưng doanh nhân xuất sắc đi một bước phải nhìn được một trăm bước." Thân làm một người thừa kế ưu tú, thầy Hùng quyết định tiết lộ bí mật kinh doanh của cha mình.
Nguyên Ngải chỉ cười không đáp, trong đầu cô rối ren muôn vàn thứ.
Chính cô cũng không rõ bản thân mình nghĩ như thế nào về vấn đề này, trước kia cũng chưa từng suy nghĩ nghiêm túc, có lẽ với cô có cũng được, không cũng chẳng sao.
Bây giờ thầy Hùng lại khơi gợi chuyện này ra.
Bé hổ con? Cô và Phó Trăn có thể sinh được bé hổ con thật sao? Không gặp vấn đề gì về cách li sinh sản?
Nhưng vốn dĩ yêu quái cũng do nhân loại sinh ra, xét về bản chất, yêu quái thực ra vẫn là nhân loại, hẳn là không bị cách li sinh sản.
Vậy con của cô cũng sẽ biến thành một bé hổ chăng? Một bé hổ nhỏ xíu mềm mại? Sẽ kêu meo meo làm nũng? Rồi thầy Phó hổ dẫn bé hổ con đi tắm nắng cùng nhau?
Chàng hổ lớn sẽ dạy bé hổ nhỏ trở thành người, thích nghi với thế giới này? Bé hổ nhỏ sẽ ngoan ngoãn rúc đầu bên người hổ lớn, sẽ có lúc nghịch ngợm bò lên người anh?
Liệu thầy Phó có thể chấp nhận được mối quan hệ cha con như vậy không?
Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002921/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.