Chương trước
Chương sau
Cô cũng không biết mình đang nói cái gì.
“…” Âu Minh Triết dở khóc dở cười, cảm giác mình bị ghét bỏ một cách triệt để.
Thì ra, lớn cũng là sai?
Cũng may đêm nay, Âu Minh Triết không hề giống hôm trước .
anh tỉnh táo lại, cũng cảm thấy lúc ấy mình có chút quá đáng.
Anh cũng biết Đàm Tiểu Ân hôm nay bị bệnh, cơm tối cũng chưa ăn, chắc chắn không có sức, cũng không khó xử cô.
anh cúi đầu xuống, hôn trán cô, “thấy em bệnh đành tha em vậy, lần sau đừng hòng thoát.”
Đàm Tiểu Ân không nghĩ tới, Âu Minh Triết vậy mà buông tha cho cô.
Âu Minh Triết hôn xong, sau đó ôm cô nằm bên cạnh, nói: “Ngủ bên này, đừng đến nửa đêm đột nhiên rớt xuống giường.”
Giường rất lớn, hai người nằm ở trên giường, tạo thành một khoảng cách an toàn.
Khi Âu Minh Triết không động vào cô,sẽ có thói quen cách xa cô một chút, sợ chỉ cần chạm vào cô dù chỉ là một chút thôi anh sẽ thực sự không nhịn được mà ăn cô sạch sẽ, nhưng anh biết cô đang bị bệnh nên chỉ đành nhịn,để sau này đòi cả vốn lẫn lãi.
Phòng ngủ rất lớn, đèn ngủ màu vàng nhạt trông vô cùng an tĩnh.
Đàm Tiểu Ân nằm nghiêng, nhìn Âu Minh Triết, nói: “Trong tiệc giáng sinh lần này, lớp em diễn kịch,vở kịch có hẳn hai vai nữ chính, em diễn một trong hai vai ấy đấy.”
Hoạt động lần này, việc chọn vài diễn phụ thuộc vào việc bỏ phiếu của các thành viên trong lớp, Đàm Tiểu Ân nhờ vào thành tích hội diễn văn nghệ quốc khánh lần trước, đương nhiên vai chính nằm trong tay cô.
Lâm Vi khá xinh đẹp, nhưng mải chơi game, nên không có hứng thú giành vai diễn. Khi mọi người bỏ phiếu để cho Lâm Vi làm nữ chính cô ta đều cự tuyệt.
Vũ Minh Hân thì muốn diễn đến phát điên, nhưng với lịch sử đen tối của cô ta, vì vậy cô ta bị kéo trực tiếp vào danh sách đen, ngay cả một vai phụ cũng không có, mọi người sợ cô ta lại làm ra chuyện gì hủy đi danh dự của cả lớp.
Âu Minh Triết nhìn sang Đàm Tiểu Ân, hỏi: “Vai của em là vai chính diện hay phản diện?”
“Vai của em là vai nữ chính phản diện!” Đàm Tiểu Ân cũng rất mong đợi: “Nghĩ đến diễn vai phản diện lần này em phấn khích lắm luôn ý. Đúng rồi Đinh Cẩn cũng tham gia, cậu ta là nam chính.”
“Vậy em thích nó à?” Âu Minh Triết nhíu mày.
Đàm Tiểu Ân thiếu chút nữa thì gật đầu, nói, đúng vậy!
Cũng còn máy cô đột nhiên phản ứng lại, trong lời này của anh đào sẵn hố đợi cô nhảy vào.
Cô cẩn thận trả lời: “Là vai diễn của em thích nam chính chứ có phải em thích cậu ta đâu. Em còn lâu mới thích kiểu người như cậu ta! Nông cạn, chỉ được cái mã mà lõi thì chẳng ra gì! Không giống như ông xã của em… Đã đẹp trai, lại còn chững chạc, biết yêu thương vợ nữa chứ”
Âu Minh Triết được khen trong lòng vô cùng vui vẻ,nhưng trên mặt vẫn giả bộ nghiêm túc, “Anh làm sao đẹp trai bằng nó được!”
“Đẹp trai, ông xã của em đẹp trai nhất trên đời.” Đàm Tiểu Ân không ngớt lời tâng Âu Minh Triết lên tận chín tầng mây.
Khen xong rồi, cô nhìn thấy hình như Âu Minh Triết đang cười trộm.
Cô cười tươi rói, “Rõ ràng trong lòng vui phát điên, còn không chịu thừa nhận.”
Anh Chính là muốn cố ý nghe cô nói: Anh đẹp trai nhất!
Âu Minh Triết đỏ mặt nói: “Sao em còn không chịu ngủ đi?”
Đàm Tiểu Ân vội vàng nằm xuống, cầm tay anh, “Em ngủ ngay đây.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.