Anh nhẫn nại một hồi, rốt cuộc vẫn không nhịn được mở miệng, “Còn chưa ngủ sao?”
Thật sự giống hệt trẻ con, một chút tính tự giác cũng không có!
“Sắp rồi.”
“Sắp là lúc nào?”
Nghe thấy âm thanh nghiêm túc của anh, Đàm Tiểu Ân vội vàng tắt máy tính, bò lên giường.
Đàm Tiểu Ân nhìn sang Âu Minh Triết, nói: “Thân thể không thoải mái, sao không đi ngủ sớm đi?”
“Thân thể anh không thoải mái?” Âu Minh Triết khó hiểu nhìn cô, lúc nào anh cảm thấy không khoẻ chứ?
“Lý Sơn nói, đàn ông cũng giống phụ nữ, đều có vài ngày bứt rứt trong người,những lúc em đến tháng,chỉ cần ngủ là sẽ bớt khó chịu.”
Âu Minh Triết nghe xong giải thích của cô, chân mày run lên, nghiến răng nghiến lợi, thầm oán trong lòng: Lý Sơn,lần này cậu chết chắc với tôi!
Đàm Tiểu Ân đưa tay ra, giúp Âu Minh Triết kéo chăn, “Đi ngủ sớm một chút đi!”
Âu Minh Triết bắt tay cô lại, âm thanh thanh lãnh, “Thân thể anh rất tốt.”
“Ồ?” Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, “Vậy vì sao anh lại không vui?”
“…” Âu Minh Triết nhíu mày một cái, đột nhiên phát hiện, Đàm Tiểu Ân đây là đang hố anh sao?
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, thái độ lãnh đạm: “Trong lòng không thoải mái.”
“Quả nhiên là em lại chọc giận gì anh rồi phải không?” Đàm Tiểu Ân tối nay thật sự là suy nghĩ cả một buổi tối mà không nghĩ ra.
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, ánh mắt trở nên ấm áp, “Không, ngủ đi!”
Nhưng Đàm Tiểu Ân biết trong lòng của anh không thoải mái,làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378953/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.