Lý Sơn luôn cảm thấy bầu không khí có chỗ nào không đúng, lại nghĩ đến tính chiếm hữu vô cùng cao của Âu Minh Triết, vội mở miệng nói: “Tôi có việc phải đi trước,ngài Âu ngủ ngon, phu nhân ngủ ngon, đại tiểu thư ngủ ngon.”
Anh ta nhanh chóng tẩu thoát, Âu Châu Du cũng đi ra ngoài, “Chị đi về trước! Sáng sớm ngày mai lên đường, hai đứa phải dậy sớm đấy.”
Lời này của Âu Châu Du có thâm ý khác, phảng phất như đang nói, bọn họ khắc chế một chút.
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, “ông xã?”
Cô cùng anh nói chuyện, anh lại còn không trả lời cô!
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, “anh đi tắm.”
Đàm Tiểu Ân nói: “em đi lấy quần áo cho anh.”
Cô cầm quần áo vào phòng tắm, Âu Minh Triết đã đang tắm rồi.
Âu Minh Triết ngồi trong nhà tắm, trong đầu không tự chủ nhớ tới bản thân mình trước kia, đột nhiên cảm thấy trong lòng đắng ngắt
Nhưng hôm nay anh mới biết, thì ra, cho dù phải ngồi trên xe lăn, anh cũng có thể giống bây giờ, tự lo liệu sinh hoạt hàng ngày, có thể giống như bây giờ làm tất cả mọi chuyện.
Đàm Tiểu Ân nói: “ông xã, em để quần áo ở chỗ này, anh có cần em giúp gì không?”
Mặc dù cô biết bản thân mình cũng không giúp được gì nhiều, còn chẳng bằng để anh tự tắm?
“Không cần, em đi ra ngoài đi.” Âu Minh Triết ngữ khí rất lãnh đạm.
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy anh như vậy, trong đầu nghĩ anh quả nhiên có có chuyện gì không vui,bèn hỏi thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378952/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.