Chương trước
Chương sau
Lý Sơn luôn cảm thấy bầu không khí có chỗ nào không đúng, lại nghĩ đến tính chiếm hữu vô cùng cao của Âu Minh Triết, vội mở miệng nói: “Tôi có việc phải đi trước,ngài Âu ngủ ngon, phu nhân ngủ ngon, đại tiểu thư ngủ ngon.”
Anh ta nhanh chóng tẩu thoát, Âu Châu Du cũng đi ra ngoài, “Chị đi về trước! Sáng sớm ngày mai lên đường, hai đứa phải dậy sớm đấy.”
Lời này của Âu Châu Du có thâm ý khác, phảng phất như đang nói, bọn họ khắc chế một chút.
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, “ông xã?”
Cô cùng anh nói chuyện, anh lại còn không trả lời cô!
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, “anh đi tắm.”
Đàm Tiểu Ân nói: “em đi lấy quần áo cho anh.”
Cô cầm quần áo vào phòng tắm, Âu Minh Triết đã đang tắm rồi.
Âu Minh Triết ngồi trong nhà tắm, trong đầu không tự chủ nhớ tới bản thân mình trước kia, đột nhiên cảm thấy trong lòng đắng ngắt
Nhưng hôm nay anh mới biết, thì ra, cho dù phải ngồi trên xe lăn, anh cũng có thể giống bây giờ, tự lo liệu sinh hoạt hàng ngày, có thể giống như bây giờ làm tất cả mọi chuyện.
Đàm Tiểu Ân nói: “ông xã, em để quần áo ở chỗ này, anh có cần em giúp gì không?”
Mặc dù cô biết bản thân mình cũng không giúp được gì nhiều, còn chẳng bằng để anh tự tắm?
“Không cần, em đi ra ngoài đi.” Âu Minh Triết ngữ khí rất lãnh đạm.
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy anh như vậy, trong đầu nghĩ anh quả nhiên có có chuyện gì không vui,bèn hỏi thẳng, “Hôm nay anh gặp chuyện gì không vui sao? Hay là ở công ty, gặp phải vấn đề gì? Nếu có chuyện gì, anh có thể nói cho em nghe, mặc dù em không thể giúp gì cho anh, nhưng ít ra cũng để cho em làm người vợ đúng nghĩa cùng chồng mình chia sẻ mọi chuyện chứ?”
Âu Minh Triết ngẩng đầu lên, nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, ánh mắt có chút nghiêm túc.
Đàm Tiểu Ân bị anh nhìn có chút bất an, thỏa hiệp nói: “em… đi ra ngoài trước.”
Cô đi ra cửa, mở máy tính trước mặt ngồi xuống, cảm thấy có chút là lạ, liền gửi tin nhắn hỏi Lý Sơn, “Lý Sơn, ở công ty Minh Triết gặp rắc rối gì sao? Tôi thấy anh ấy hình như không vui.”
Lý Sơn nhận được tin nhắn của Đàm Tiểu Ân, sửng sốt một hồi, hóa ra cô còn không biết Âu Minh Triết tại sao không vui ư?
Chẳng qua là, nhắc tới, Đàm Tiểu Ân cũng không làm gì sai, là Âu Minh Triết quá nhạy cảm thôi.
Lý Sơn nói: “Không có việc gì đâu, đàn ông cũng giống như phụ nữ, mỗi tháng cũng có vài ngày không thoải mái như vậy, qua rồi liền tốt ngay ý mà.”
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy tin nhắn của Lý Sơn, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, cái gì chứ, đàn ông cũng có vài ngày như vậy thật sao?
Âu Minh Triết tắm xong, đi ra ngoài, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân đang ngồi ở trước bàn đọc sách nhìn anh, trông biểu tình trên mặt cô vô cùng phức tạp.
Thấy ánh mắt dò xét của cô, anh hỏi, “Sao thế?”
Một chút tính tự giác cũng không có
Đàm Tiểu Ân dời ánh mắt qua chỗ khác, chối đây đẩy, “Cái đó… Không có… Không có gì.”
Cô chỉ là muốn nhìn một chút, lúc đàn ông đến tháng trông sẽ như thế nào.
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, cầm sách, lên giường đi nghỉ ngơi.
Đàm Tiểu Ân ngồi trước máy tính, bận rộn rất lâu, bình thường có Âu Minh Triết gọi cô, cô đều sẽ ngủ sớm một chút, hôm nay đến mười một giờ, vẫn còn chưa ngủ.
Âu Minh Triết đọc được hơn nửa quyển sách, nhìn thấy cô vẫn còn ngồi ở đó, nhíu mày một cái.
Anh biết trong mắt Đàm Tiểu Ân, công việc còn quan trọng hơn so với anh, cho nên hôm nay không có mở miệng quấy rầy cô, nhưng hình như… mình không gọi cô ấy đi ngủ, ngược lại cô ấy lại càng thoải mái hơn đúng không?
Tiếp tục như vậy nữa, Âu Minh Triết sâu sắc hoài nghi, bản thân mình sẽ bị cô ném ra ngoài chín tầng mây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.