Vừa so sánh như vậy, cảm giác Đàm Tiểu Ân quả thực là đáng yêu chết đi được, chẳng có điểm nào giống như Dương Nhạc Linh, chẳng những vong ân phụ nghĩa, còn tự luyến, tự cho là đúng.
Cô ta cho rằng mình xinh đẹp thì ngon lắm sao?
Dương Nhạc Linh nhìn bọn họ, trong chốc lát, không nói nên lời.
Âu Minh Triết nói với Đàm Tiểu Ân: “Chúng ta đi thôi.”
Đàm Tiểu Ân gật đầu, “Được.”
–
Ánh đèn của phòng ăn rất ấm áp, Lý Sơn đứng ở một bên, nhìn Đàm Tiểu Ân gắp thức ăn đưa tới tận mồm Âu Minh Triết, “ông xã, cái này ngon lắm, anh nếm thử đi.”
Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một mực đang lấy lòng mình, ăn miếng cô bón tới.
Đàm Tiểu Ân cầm lấy đũa, tiếp tục đi gỡ xương cá.
Âu Minh Triết nhìn cii, ôn nhu xoa xoa đầu của cô, “Thật ra anh không sao.”
Hôm nay Đàm Tiểu Ân rất thân mật, giống như là lo lắng anh bị Dương Nhạc Linh tổn thương vậy.
Đàm Tiểu Ân gỡ xương cá sạch sẽ,gắp cá vào trong bát anh, nghiêm túc nói: “em biết anh không có việc gì. Nhưng mà em muốn chiều hư ông xã của em, làm sao bây giờ?”
cái chữ chiều hư này, làm cho Âu Minh Triết nhịn không được bật cười, “em còn muốn chiều hư anh sao?”
Như bình thường đều là anh chiều chuộng cô?
“Làm sao, anh không muốn à?” Đàm Tiểu Ân nhìn anh một cái,đôi mắt trong suốt ẩn tàng tình yêu.
Âu Minh Triết bị ánh mắt của cô hòa tan mất rồi.
Một mặt trịnh trọng nói: “được bà xã đại nhân chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378927/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.