Chương trước
Chương sau
Cô ta nhìn Âu Minh Triết, bất đắc dĩ khuyên nhủ: “em và anh ở bên nhau nhiều năm như vậy, anh chắc hẳn biết tính của em. Em sẽ không bao giờ trở lại bên cạnh anh, anh làm gì cũng vô dụng. Em thừa nhận, lúc trước chúng ta đã từng đính hôn, nhưng mà vậy thì sao? Người em muốn lấy là anh trước kia, chứ không phải là anh như bây giờ, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, lúc nào cũng cần người khác phục vụ anh. Em còn trẻ, em có quyền lựa chọn hạnh phúc của bản thân mình, chúng ta sớm tụ sớm tan không tốt sao? Anh tội gì phải đau khổ bức người như vậy?”
“…”
Âu Minh Triết nhìn kẻ ảo tưởng trên chín tầng mây này, cũng không biết nên nói gì.
Dương Nhạc Linh thở dài một cái, nói: “hôm nay em tới, vốn là nghĩ muốn khuyên anh một chút, xem ra là không cần thiết. Minh Triết, bộ dáng bây giờ của anh, thật sự làm cho em rất thất vọng. Chúng ta dù gì cũng từng suýt trở thành vợ chồng, bây giờ anh lại dùng loại thủ đoạn hèn hạ này bức em, không có chút kiêng kỵ tình cảm trước kia, anh thật sự rất ích kỷ!”
“Tôi ích kỷ?” Âu Minh Triết cầm ly trà lên, đầu ngón tay trắng bạch.
Người ích kỷ lại thành anh sao?
Anh làm sao cũng không nghĩ tới,người ban đầu suốt ngày bám đuôi lấy lòng anh, cuối cùng, lại có ngày lật mặt như vậy!
Cũng bởi vì, anh bị tàn tật sao?
Phảng phất đang trong thế giới của cô ta, là anh đang cao trèo sao?
Anh để ly xuống, “Được rồi, là tôi ích kỷ. Chúc Cô Dương sau này thuận buồm xuôi gió, tiền đồ vô lượng.”
Dương Nhạc Linh đứng lên, nói với trợ lý: “Chúng ta đi thôi.”
Bởi vì Âu Minh Triết cự tuyệt thỉnh cầu của cô ta, cho nên, cô ta muốn để Âu Minh Triết không còn hứng thú để ăn cơm nữa.
Cô ta hiện tại không thích Âu Minh Triết nữa, cũng không hy vọng anh đối với cô ta ôm lấy hy vọng ảo tưởng gì nữa.
Cô ta nhanh chóng đi ra ngoài, Đàm Tiểu Ân ôm lấy thực đơn, nhìn bọn họ, lại nhìn một bên Âu Minh Triết.
Mặc dù Âu Minh Triết không lên tiếng, nhưng mà, từ trong ánh mắt của anh nhìn ra được, anh đang rất tức giận, cũng rất đau lòng.
Dương Nhạc Linh bỏ rơi anh giữa lúc anh tuyệt vọng liền thôi. Cả nhà tải ứng dụng truyện Hola về đọc thêm chương nhé!
Nhưng mà cô ta bây giờ trở về, còn nói ra những lời làm người khác tổn thương như vậy.
Giống như thân phận vị hôn thê của Âu Minh Triết đối với cô ta chẳng qua là một loại liên lụy.
Cô ta lại trần chụi ghét bỏ ông xã của cô!
Rốt cuộc là ai cho cô ta tự tin vậy?
Cô ta dựa vào cái gì ghét bỏ Âu Minh Triết?
Dù gì cũng thiếu chút nữa kết hôn, coi như không có tình cảm gì, cũng không phải khi đối phương xảy ra chuyện còn bỏ đá xuống giếng như vậy!
Dương Nhạc Linh ra cửa, trợ lý đi theo sau lưng cô ta, có chút bận tâm nói: “Tiểu thư, chúng ta bây giờ đi về, vậy bên phía bố cô bên kia làm sao giao phó?”
“Trở về lại nghĩ cách khác.” Dương Nhạc Linh thở dài một cái, một mặt ngưng trọng nói, “Từ nhỏ tôi đã biết, gương mặt này của tôi chính là mầm họa. Tôi hủy hôn, anh ta hiện tại tùy tiện cưới một người phụ nữ tầm thường, làm sao anh ta cam tâm cho được? Nhất định là đang muốn trả thù cô ta.”
Chính là sợ Âu Minh Triết sẽ quấn cô ta không buông, cô ta mới chờ ở bên ngoài đến khi anh kết hôn rồi mới dám trở lại.
Trợ lý nói: “Lúc trước anh ta còn lành lặn thì lãnh đạm thờ ơ, hiện tại xảy ra chuyện, lại chạy tới quấn cô không buông. Thật đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.