Vũ Minh Hân nói: “cô ta gia nhập chiến đội của Đinh Cẩn, mỗi ngày cùng với Đinh Cẩn ở chung một chỗ, cô ta thích Đinh Cẩn, mới cùng cậu làm bạn. Đấy không phải là đang lợi dụng cậu sao!”
Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân “phát thanh”, dương khóe miệng lên, đúng là mỉa mai.
Vũ Minh Hân rốt cuộc là từ đâu có mặt mũi, dám nói với mình những lời này?
Ban đầu, vì tiếp cận Đinh Cẩn, giả vờ cùng mình làm bạn không phải là cô ta sao!
Đàm Tiểu Ân trả lời một câu: “Cảm ơn nhắc nhở.”
Vũ Minh Hân nói: “chuyện mình nên làm mà. Người bây giờ cậu phải đề phòng không phải là mình, mà là Lâm Vi. đừng để cho người ta bán đứng cậu cậu cũng không biết.”
“Ồ.” Nghe đến đó, Đàm Tiểu Ân không nhịn được cười một tiếng.
Cũng lười vạch mặt Vũ Minh Hân, ngược lại, Vũ Minh Hân là hạng người gì, trong lòng cô đã rõ ràng.
Vũ Minh Hân thấy Đàm Tiểu Ân không tỏ thái độ gì, đề nghị: “Tiểu Ân, cuối tuần này chúng ta cùng đi đi dạo phố đi? lâu lắm rồi không cùng cậu đi dạo phố. Mình rất nhớ trước kia. Cùng với cậu ở chung một chỗ, rất vui vẻ,. Sau đó làm ra những chuyện kia tổn thương cậu, đều là mình không tốt, là do mình quá thích Đinh Cẩn, mới nhất thời bị ma quỷ ám ảnh. Sau này, chúng ta lại làm bạn tốt, có được không?”
“Không rảnh.” Đừng nói Vũ Minh Hân là có mục đích, mới giả vờ lấy lòng chính mình, coi như cô ta là thật tâm hối cải, Đàm Tiểu Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378905/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.