Chương trước
Chương sau
Vũ Minh Hân nói: “cô ta gia nhập chiến đội của Đinh Cẩn, mỗi ngày cùng với Đinh Cẩn ở chung một chỗ, cô ta thích Đinh Cẩn, mới cùng cậu làm bạn. Đấy không phải là đang lợi dụng cậu sao!”
Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân “phát thanh”, dương khóe miệng lên, đúng là mỉa mai.
Vũ Minh Hân rốt cuộc là từ đâu có mặt mũi, dám nói với mình những lời này?
Ban đầu, vì tiếp cận Đinh Cẩn, giả vờ cùng mình làm bạn không phải là cô ta sao!
Đàm Tiểu Ân trả lời một câu: “Cảm ơn nhắc nhở.”
Vũ Minh Hân nói: “chuyện mình nên làm mà. Người bây giờ cậu phải đề phòng không phải là mình, mà là Lâm Vi. đừng để cho người ta bán đứng cậu cậu cũng không biết.”
“Ồ.” Nghe đến đó, Đàm Tiểu Ân không nhịn được cười một tiếng.
Cũng lười vạch mặt Vũ Minh Hân, ngược lại, Vũ Minh Hân là hạng người gì, trong lòng cô đã rõ ràng.
Vũ Minh Hân thấy Đàm Tiểu Ân không tỏ thái độ gì, đề nghị: “Tiểu Ân, cuối tuần này chúng ta cùng đi đi dạo phố đi? lâu lắm rồi không cùng cậu đi dạo phố. Mình rất nhớ trước kia. Cùng với cậu ở chung một chỗ, rất vui vẻ,. Sau đó làm ra những chuyện kia tổn thương cậu, đều là mình không tốt, là do mình quá thích Đinh Cẩn, mới nhất thời bị ma quỷ ám ảnh. Sau này, chúng ta lại làm bạn tốt, có được không?”
“Không rảnh.” Đừng nói Vũ Minh Hân là có mục đích, mới giả vờ lấy lòng chính mình, coi như cô ta là thật tâm hối cải, Đàm Tiểu Ân cũng sẽ không bao giờ làm bạn với cô ta nữa.
Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, huống gì đây lại còn là một con rắn lục đuôi chuông lúc nào cũng sẵn sàng cắn chết cô cơ chứ!
Hết tiết học, Đàm Tiểu Ân nhìn thấy Đinh Cẩn đứng lên, đi tới bên cạnh Hồ Tiểu Tri, “Tôi tìm cô có chút việc.”
Hồ Tiểu Tri nhìn thấy Đinh Cẩn, không thể tin được những gì mình nghe được, Đinh Cẩn nói chuyện với cô ta rồi!
Trời ạ!
Đinh Cẩn lại nói chuyện với cô ta!
Cô ta khẩn trương đến tim đập bịch bịch, mãi đến khi Đinh Cẩn đã đi đi ra ngoài, cô ta mới phản ứng được, Đinh Cẩn nói tìm cô ta có chuyện.
Vũ Minh Hân ngồi ở bên cạnh Hồ Tiểu Tri, nhìn thấy một màn này, đại khái có thể đoán được, Đinh Cẩn tìm Hồ Tiểu Tri vì chuyện gì.
Cũng còn may mình đem mọi tội lỗi đều đẩy tới trên người Hồ Tiểu Tri.
Rất nhanh, Hồ Tiểu Tri liền đi ra ngoài.
Lâm Vi cũng nhìn thấy, tiến tới bên tai Đàm Tiểu Ân nhỏ giọng hỏi: “Đinh Cẩn tìm cô ta có chuyện gì vậy?”
Đàm Tiểu Ân cau mày, hắn không phải là muốn gây sự với Hồ Tiểu Tri đấy chứ?
Lu6c Hồ Tiểu Tri đi ra, nhìn thấy Đinh Cẩn đứng ở nơi đó, lấy dũng khí đi theo, “Đinh Cẩn, cậu tìm mình?”
Đinh Cẩn quay đầu lại, nhìn Hồ Tiểu Tri. Hồ Tiểu Tri không Đàm lắm,chỉ khoảng 1m50, đứng ở trước mặt Đinh Cẩn.
Hắn ngữ khí lãnh đạm thờ ơ, không hề giống là đang chất vấn: “chuyện tôi đánh nhau là cô cáo trạng?”
Hồ Tiểu Tri ngẩn ra, mới phát hiện, Đinh Cẩn là tới tìm cô ta gây phiền toái.
Đúng vậy, cô ta dáng dấp phổ thông, gia thế bình thường, Đinh Cẩn làm sao có ý gì khác với cô ta được?
Cô ta có chút bất mãn nói: “Đánh nhau vốn là chuyện không đúng.”
Đinh Cẩn tiếp tục hỏi: “chuyện Đàm Tiểu Ân kết hôn, cũng là cô nói ra?”
“Là mình nói.” Hồ Tiểu Tri không thích vòng vo, cho nên trực tiếp thừa nhận: “Tôi cũng đâu có nói sai.”
“Ha…” Đinh Cẩn cười một tiếng, giương khóe miệng, nụ cười này mang theo mấy phần lạnh lẽo, biểu hiện này của hắn nghĩa là, hắn đang tức giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.