Chương trước
Chương sau
“Mấy hôm trước nhìn cô có vẻ không vui.” Đinh Cẩn nhìn chằm chằm ánh mắt của cô,đôi mắt của cô trong suốt, làm cho cô càng trở nên mỹ lệ mê người hơn.
Đàm Tiểu Ân sửng sốt một chút, không nghĩ tới, Đinh Cẩn lại còn để ý như thế.
Chẳng lẽ hai ngày trước,tâm trạng của cô thật sự rõ ràng như vậy?
“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.” Đàm Tiểu Ân lãnh đạm nhìn hắn một cái, đi ra ngoài.
Cô theo thói quen mỗi ngày đều ngồi xe buýt đi học.
điểm xe buýt này, người thật nhiều, Đàm Tiểu Ân mới vừa chen lên xe, liền thấy Đinh Cẩn cũng đi theo lên xe.
“…” Bình thường hắn đều là ngồi xe hoặc là đón xe đi học, còn chưa từng thấy hắn ngồi xe buýt.
Đàm Tiểu Ân nhìn người đứng ở trước mắt mình, cao hơn mình một cái đầu, “cậu muốn chết à?”
Nếu để cho Âu Minh Triết biết Đinh Cẩn đi theo cô, hắn chết thế nào cũng không biết.
Đinh Cẩn lãnh đạm nhìn một cái,Nơi này của nhà cô sao? Tại sao cô có thể đi, tôi lại không thể đi?”
“…”
Đến trường học, từ xe buýt xuống. Đàm Tiểu Ân nhìn thấy Đinh Cẩn còn đi theo sau lưng mình, chủ động gọi hắn lại, “Đinh Cẩn.”
Đinh Cẩn ngữ khí lãnh đạm thờ ơ, “Làm sao?”
“Cậu không phải là đang ghen tỵ Minh Triết tốt với tôi, muốn cướp chồng tôi đấy chứ?”
Đinh Cẩn cứng đờ, nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, hôm nay không có mặt trời, nhưng gương mặt của cô lại như ánh mặt trời rực rỡ nhất. Qua mấy giây, hắn đáp một tiếng, “Ừm.”
Hắn thừa nhận!
Hắn lại có thể thừa nhận thật, thừa nhận một chuyện hắn chưa từng nghĩ tới!
Đàm Tiểu Ân bị đứng hình, từ trước tới giờ chưa từng thấy có người làm “Tiểu tam” còn tự tin như vậy.
Hai người đi tới cổng trường, vừa vặn đụng phải Vũ Minh Hân từ trên xe bước xuống.
Thấy Đinh Cẩn cùng Đàm Tiểu Ân không để ý đến cô ta, cô ta chủ động mở miệng, “Tiểu Ân.”
Đàm Tiểu Ân không thèm nhìn cô ta.
Vũ Minh Hân rất nhanh liền mặt dầy chạy tới, đi theo bước chân của Đàm Tiểu Ân, thuận tiện nhìn một cái người bên cạnh.
“Hai người cùng đi học sao?”
Đàm Tiểu Ân ngữ khí lạnh lùng, “Nếu như tôi nói phải, có phải cô lại muốn chiếu cáo thiên hạ không?”
Vũ Minh Hân nói: “mình là loại người như vậy sao? Cũng chỉ là quan tâm hai người mà thôi. Tiểu Ân, mặc dù mình lúc đầu không đúng, làm hại hai người chia tay, nhưng mà cậu suy nghĩ một chút đi, nếu như không có mình, cậu có thể gả cho Chú Âu được hạnh phúc như ngày hôm nay sao?”
“…” Đàm Tiểu Ân cho tới bây giờ chưa từng thấy có người tự dát vàng lên mặt mình như vậy.
Nói như vậy, mình hẳn còn phải cảm ơn cô ta nữa cơ à?
Vũ Minh Hân ôn nhu nói: “Hơn nữa chuyện lúc trước, mình biết lỗi rồi, cậu đừng giận mình nữa?”
“Biết lỗi rồi?” Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, ý vị thâm trường nói: “cô biết lỗi rồi, còn chạy đi tố cáo với giảng viên hướng dẫn chuyện tôi với Đinh Cẩn đánh nhau?”
Đàm Tiểu Ân cùng Đinh Cẩn và Mã Siêu Việt nổi lên mâu thuẫn, Mã Siêu Việt kia căn bản không dám đi tố cáo.
Nhưng mà, chuyện này, vẫn bị thọt đến tai giảng viên hướng dẫn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.