Chương trước
Chương sau
Vào giờ phút này, Đàm Tiểu Ân sau khi tỉnh ngủ thì nội tâm tan vỡ.
tối hôm qua cô đã làm cái gì?
Cô quả thật sự không thể tin được, mình lại chủ động như vậy với chú…
Trên người cô hiện tại không mặc quần áo, phía dưới còn có cảm giác đau nhức.
Bây giờ Đàm Tiểu Ân có thể xác định, lần trước,đêm tân hôn chẳng qua chỉ là một giấc mộng.
Ông xã của cô thực ra chính là đại ác ma, lại đi lừa cô!
Đáng sợ hơn là cô lại ngốc đến nỗi thật sự tin chuyện hoang đường của anh! Cho là lần đầu mất rồi.
Lần đầu tiên không phải là không đau, mà là đau đến xé nát tâm can!
Đến bây giờ nhớ đến,thân thể vẫn đau nhức vô cùng.
Là Âu Minh Triết dụ dỗ cô: “bảo bối ngoan nào, nhẫn một chốc, vì anh, rất nhanh sẽ không đau nữa, hửm?”
Anh rất ôn nhu, không có chút kiêu ngạo lạnh lùng giống như bình thường, cô cho tới bây giờ cũng không biết, thì ra anh còn có thể ôn nhu như thế, lại còn mở miệng gọi cô là bảo bối.
Cô mới mười tám tuổi, Âu Minh Triết cũng thực sự chưa muốn động vào cô, chẳng qua dục vọng đến rồi, muốn cản cũng không được.
Âu Minh Triết ôn nhu đưa tay ra vuốt lọn tóc của cô, có chút lo âu hỏi: “Còn đau lắm à?”
“…” Đàm Tiểu Ân không thể tin được, anh lại còn dám trắng trợn hỏi như vậy.
Nghe anh hỏi, cô rất muốn chặn miệng của anh lại.
Nhìn ông xã của cô bình thường đàng hoàng, đạo mạo nghiêm túc như vậy,nhưng thật ra anh lại là người đen tối nhất..
Chỉ cần nhìn bây giờ là biết,ăn cô sạch sẽ rồi mà còn có thể bình tĩnh thảo luận vấn đề đấy cùng cô như vậy!
Cô đẩy anh ra,anh cũng không lên tiếng.
Âu Minh Triết nhìn thấy cô xấu hổ đỏ ửng mặt, cười một tiếng.
Không nhịn được nhớ tới tối hôm qua…
Của cô rất nhỏ, cơ hồ không cách nào chứa đựng được anh.
Anh ở trong cơ thể cơ từng bước khó đi.
Thêm nữa do chân anh nên chỉ có thể do cô chủ động, nên lần này thật ra thì anh cũng chưa được tận hứng.
Nhưng dù thế thì anh cũng đã đủ thỏa mãn rất lâu rồi.
Anh còn nhớ lúc anh tiến vào, âm thanh rên rỉ của cô: “Em đau……”
Giống như còn ở bên tai anh vậy.
Chỉ là nghĩ lại một chút, bụng của anh liền căng thẳng, thân thể bỗng nhiên có phản ứng.
Âu Minh Triết kéo cả người cô dựa sát vào người anh “Cùng chồng nói chuyện đó thì thẹn thùng cái gì? Tối hôm qua không phải em rất to gan sao?”
Nếu không phải là cô chủ động, thì anh cũng sẽ không hạ thủ.
“Không được nói nữa!” Đàm Tiểu Ân che miệng của anh lại, da mặt của cô đâu có dày như anh, “Anh thật đáng ghét.”
Chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ!
bây giờ lại còn trêu chọc mình.
Lúc sau khi cô đâu đến muốn bỏ cuộc thì là ai một điều bảo bối hai điều bảo bối, dụ dỗ cô tiếp tục?
Người đàn ông này quả thật chính là lão hồ ly vẫy đuôi, đáng ghét vô cùng!
Âu Minh Triết cầm tay cô, “Được, không nói nữa, có đói bụng không? Anh gọi người mang đồ ăn vào đây, ăn xong rồi ngủ tiếp?”
“Không đói bụng.” Bị trêu tức đủ no rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.