Chương trước
Chương sau
Hồ Tiểu Tri từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy đồ ăn vặt trên bàn tự tiện thò tay lấy ăn như là đồ của mình.
Thời gian trước đây, Đàm Tiểu Ân, Lâm Vi và Hồ Tiểu Tri cũng không tệ lắm, dù sao cũng ở cùng phòng, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.
Nếu như có đồ ăn, mọi người sẽ ăn chung.
Nhưng mà, giờ phút này nhìn thấy Hồ Tiểu Tri, Đàm Tiểu Ân liền lập tức nhớ lại ngày hôm qua cô ta ở trong phòng nghỉ nói mấy câu kia.
Đàm Tiểu Ân đưa tay ra, thu lại hộp đồ ăn vặt.
Hồ Tiểu Tri với trượt, có chút ngượng nhìn Đàm Tiểu Ân.
Phát hiện từ lúc cô ta đi vào, Đàm Tiểu Ân ngay cả chào một câu cũng không chào, thái độ lạnh lùng cực kì.
Cô ta hỏi: “Tiểu Ân, mình làm gì đắc tội với cậu rồi hả?”
“Bản thân làm gì thì phải tự biết chứ.” Thần sắc trên mặt của Đàm Tiểu Ân không mảy may thay đổi.
“Chỉ là một chút đồ ăn vặt mà thôi, cậu có cần phải hẹp hòi như vậy không.” Hồ Tiểu Tri có chút bất mãn. Không nghĩ tới Đàm Tiểu Ân lại so đo như vậy.
Đàm Tiểu Ân nhìn Hồ Tiểu Tri, ở trong phòng này, cho tới bây giờ, mua quà vặt gì, đều là mình cùng Lâm Vi mua, Hồ Tiểu Tri từ đầu tới cuối chưa bao giờ mua cái gì.
Cô và Lâm Vi đều không phải là hạng người thích so đo, bình thường cũng không so đo những thứ này.
Nhưng bây giờ…
Cô quả thực không có hứng thú đối xử hẳn hoi với loại người này.
Cười nhạo cô thì có thể!
Nhưng, cười nhạo ông xã của cô, Đàm Tiểu Ân không thể nhịn được nữa.
Đàm Tiểu Ân nói Người tôi yêu quý, cái gìtôi cũng có thể cho người đó một cách vô điều kiện. Nhưng mà người mà tôi không thích, đồ của tôi coi như ném vào thùng rác, cũng sẽ không để cho người đó dùng.
Hồ Tiểu Tri nhìn Đàm Tiểu Ân như vậy, có chút tức giận nói Không cho thì thôi!
Cô ta còn đang xem thường Đàm Tiểu Ân đây.
Hồ Tiểu Tri nói xong, trực tiếp rời khỏi phòng.
Buổi chiều khi đi học, Đàm Tiểu Ân liền thấy Hồ Tiểu Tri xuất hiện ở bên cạnh Vũ Minh Hân, lại thành con chó vẫy đuôi Vũ Minh Hân nuôi.
Từ khi hội thi văn nghệ, Vũ Minh Hân hiện tại đi tới chỗ nào cũng bị người khác chê cười, cũng không có mấy người làm bạn với cô ta.
Hiện tại có người chơi cùng mình, Vũ Minh Hân đương nhiên cao hứng.
Đàm Tiểu Ân cũng không có hứng thú để ý hai người họ có chơi với nhau hay không.
Kết quả lúc tan học, có mấy bạn cùng lớp nhào tới chỗ cô nhao nhao hỏi, Đàm Tiểu Ân, nghe nói cậu kết hôn rồi, không phát kẹo kết hôn à
… Đàm Tiểu Ân nhìn bọn họ hỏi, Các cậu làm sao lại biết
Nghe Hồ Tiểu Tri nói! Cậu đúng là giấu kỹ quá đấy, mọi người đều là bạn học, cậu còn giấu giếm làm gì. Hồ Tiểu Tri còn cho bọn mình xem ảnh cô ấy chụp ở hôn lễ của cậu đấy.
Mặc dù không có tấm nào chụp rõ mặt Âu Minh Triết, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều biết, Đàm Tiểu Ân lấy một người ngồi trên xe lăn.
Có người nhìn y Đàm Tiểu Ân, nói cậu hành động nhanh thật, chưa tốt nghiệp mà đã kết hôn rồi.
nhưng mà,cậu cũng thật là, không biết cậu nghĩ thế nào, không tìm người bình thường mà kết hôn Cậu tìm tớ không phải tốt sao!người nói câu này là một nam sinh,giọng cậu ta cười đùa Đàm Tiểu Ân
Nhưng mà, lửa giận của Đàm Tiểu Ân bị những lời này thoáng cái đốt lên, Ai nói với cậu chồng tôi không phải là người bình thường
Ông xã của cô nơi nào không bình thường
Anh rất bình thường!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.