Không nghĩ tới đã lâu như vậy, Lão thủ trưởng lại còn đích thân qua đây tham gia hôn lễ của anh.
Lý Sơn nói: “Hiện tại hai bác Âu đang tiếp chuyện ngài ấy, anh có muốn đi chào hỏi không?”
Mặc dù Lý Sơn biết, gặp mặt người kia, sẽ làm cho trong lòng Âu Minh Triết khó chịu, nhưng Lão thủ trưởng cũng đã tới rồi, cũng không thể coi như không thấy được.
Âu Minh Triết nói: “Để cho ba mẹ em chào hỏi là được rồi.”
Anh biết sau này mình cũng không có khả năng lại trở lại trong quân đội, cũng không thể nào trở thành người Lão thủ trưởng coi trọng như trước nữa… Bây giờ hình dáng như phế nhân này, cũng không cần để cho ông ấy nhìn mà buồn lòng.
Đàm Tiểu Ân ngồi ở một bên, nhìn Âu Minh Triết, mặc dù không biết Lão thủ trưởng là người nào, nhưng mà, nghe nhắc đến người này xong, liền nhìn ra được, Âu Minh Triết… Tâm tình trở nên bi thương hơn bao giờ hết.
Lý Sơn nhìn Âu Minh Triết, chần chừ, gật đầu một cái, “Được.”
Lý Sơn rời khỏi đây, Âu Minh Triết nhìn sang Đàm Tiểu Ân đang gắp thức ăn cho anh.
Nhớ tới chuyện đã qua, lại đối với hiện tại, có phần cảm thấy cô đơn…
Cái loại cảm giác bị đè nén làm cho anh cảm thấy lạnh lẽo.
“Chú ơi…” Đang lúc này, âm thanh ôn nhu của Đàm Tiểu Ân kéo anh ra khỏi suy nghĩ liên miên
Anh ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, “Ăn cơm đi.”
Đàm Tiểu Ân gắp thức ăn cho anh, “Cái này ngon lắm.”
Âu Minh Triết nhìn thức ăn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378854/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.