Chương trước
Chương sau
Ba mẹ đã lớn tuổi, Âu Minh Triết đi đứng lại không tiện, những chuyện này, dĩ nhiên do chị phụ trách.
Chị cũng đã gửi thiệp mời cho họ hàng nhà họ Đàm.
Về phần khách mời khác, lúc trước định ngày tổ chức hôn lễ cho Âu Minh Triết cũng đã phát thiệp mời.
Âu Châu Du cũng gọi điện thoại xác nhận lại ai sẽ tham dự.
Chị nhìn Đàm Tiểu Ân, “Đúng rồi Tiểu Ân, nhớ đưa so đo của phù dâu của em đến đây để còn đo lễ phục nhé!”
Đàm Tiểu Ân lễ phép đáp: “vâng ạ.”
Cô đã chọn Lâm Vi cùng Trương Tâm Dao.
Cô gửi tin nhắn bảo bọn họ gửi so đo gửi cho Chị Âu rồi
Âu Châu Du nói: “Vậy hai đứa cứ từ từ ăn, chị đi gọi điện thoại. Đúng rồi, nhớ bắt nó uống thuốc hộ chị đấy.”
Trước khi đi, chị còn tâm tâm niệm niệm muốn Âu Minh Triết uống thuốc.
Âu Châu Du đi rồi, Đàm Tiểu Ân nhìn anh một cái, Lại nhìn về phía thuốc bên cạnh mình, nhớ tới chuyện mình phải khuyên Âu Minh Triết uống thuốc, có chút chột dạ, không đợi Âu Minh Triết lên tiếng liền chủ động mở miệng, ” chờ một lúc nữa em sẽ đi đổ ngay.”
Âu Minh Triết nghiêm túc nói: “đổ cái gì? Chị ấy không phải bảo em khuyên anh uống thuốc sao? Sao em lại muốn đem đi vứt thế?”
Nghe như Đàm Tiểu Ân đề nghị như vậy là vô cùng quá đáng.
“…” Đàm Tiểu Ân cảm thấy anh thật sự có chút quá đáng rồi! Rõ ràng không cần uống loại thuốc ấy, cũng không giải thích với chị. Hết lần này tới lần khác,Đàm Tiểu Ân vô cùng hậm hực mà không dám nói gì, làu bàu: “chú không có bệnh, không cần uống thuốc.”
“Nhưng thuốc này là chị anh mất công chuẩn bị!” lúc Trước là ai bắt anh uống thuốc, anh đổ đi thì cô cũng nói như thế.
Đàm Tiểu Ân ho khan một tiếng, “chú à,em cảm thấy chú bây giờnhư vậy không tốt lắm đâu.”
“Không tốt?” Âu Minh Triết ung dung thản nhiên mà nhìn Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân nói: “chú đẹp trai như vậy, lại tốt như vậy, làm sao có thể thù dai như thế cơ chứ?”
Hơn nữa, anh cũng chưa giải thích hẳn hoi với cô bao giờ, còn đào hố chờ cô tự nhảy vào, còn lấy cớ đó chêu chọc cô.
Nếu anh nói sớm một chút anh rất bình thường, không có vấn đề gì cả, cô căn bản sẽ không suốt ngày đi trêu anh làm gì.
Âu Minh Triết nhìn bộ dáng ủy khuất của Đàm Tiểu Ân, cầm cốc lên, che lại nụ cười trên khóe miệng mình.
Lúc trước mỗi khi đến cuối tuần, Đinh Cẩn đều sẽ trở về. Bất quá lần này, Đàm Tiểu Ân cùng Âu Minh Triết về Nhà họ Âu ở hai ngày cũng không thấy Đinh Cẩn.

Thứ tư, Đàm Tiểu Ân trở về ký túc xá ngủ trưa.
Nghe thấy Hồ Tiểu Tri nói chuyện: “Các cậu biết không? Đinh Cẩn cùng Tả Dục gia nhập chiến đội rồi.”
Lâm Vi ngồi ở trên giường, “Chiến đội?”
“Đúng vậy! Chính là chiến đội Game ý, tớ xem tấm poster của bọn họ rồi! Chiến đội của Bọn họ, người nào cũng vô cùng đẹp trai!”
Trừ có một người khá mập ra, bốn người khác đều là đại soái ca.
Nói xong, Hồ Tiểu Tri còn đem điện thoại di động đưa cho Lâm Vi nhìn.
“Tiểu Ân, cậu muốn xem không?” Cô ta nhìn về phía Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân nói: “Không cần đâu.”
Ảnh đó cô đã nhìn thấy rồi, là Thanh Đức gửi khoe với cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.