Chuẩn bị…
Đàm Tiểu Ân ngay từ đầu cũng có.
Nhưng mà từ khi lầm tưởng Âu Minh Triết không được xong, liền không chuẩn bị gì nữa.
Cô thậm chí còn nghĩ tới khả năng anh không thể bình phục, sau này, cô có thể cùng anh nhận nuôi một đứa bé cũng được.
Đàm Tiểu Ân cảm giác mặt mình nóng bỏng, cô dán vào ngực của Âu Minh Triết, nghe nhịp tim mạnh mẽ của cô, có thể là bởi vì quá gần, cô rất là khẩn trương, não cũng không biết suy tính gì nữa.
Một hồi lâu, mới nhớ tới cái gì đó, “Nhưng mà, chân của chú còn chưa bình phục. Hay là chờ chân của chú tốt lên rồi nói sau đi.”
Chân không di chuyển được, cũng có thể làm loại chuyện đó sao?
Đàm Tiểu Ân đối với vấn đề này tràn đầy hoài nghi.
Âu Minh Triết nói: “Không ảnh hưởng, em ở trên là được.”
“…” lộ liễu như vậy, làm cho Đàm Tiểu Ân hô hấp đều trở nên rối loạn.
Chú à, chú đừng trực tiếp như vậy được không?
Lại để cho cô ở phía trên…
Đây không phải là xe buýt đến trường học, cô muốn xuống xe.
Một giây kế tiếp, trong đầu của Đàm Tiểu Ân bắt đầu nghĩ lung tung,chân anh bị thương đã hơn một năm, còn chưa bình phục, vạn nhất anh cả đời đều không tốt hơn được cô có phải là thật sự cả đời ở phía trên.
Phi!
Đàm Tiểu Ân mới vừa nghĩ xong, liền hận không thể tự đánh cho bản thân mình một trận, cô đang suy nghĩ lộn xộn cái gì vậy?
Âm thanh Âu Minh Triết ở bên tai cô vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378842/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.