Chương trước
Chương sau
Đàm Tiểu Ân từ trước tới giờ chưa từng tắm cho Âu Minh Triết hoàn chỉnh, nhớ tới lần trước chuẩn bị giúp anh cởi quần, liền bị anh đuổi ra ngoài, cho nên, cô không nhịn được hỏi một câu: “em cởi luôn quần cho chú nhé?”
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, “dìu anh đứng lên trước đã.”
Đàm Tiểu Ân vội vàng đưa tay, đỡ Âu Minh Triết đứng lên.
Âu Minh Triết hiện tại mặc dù không thể bước đi, nhưng có thể đứng dậy.
Bình thường Lý Sơn đỡ anh lên xe, Đàm Tiểu Ân từng nhìn thấy.
Âu Minh Triết đứng lên, nhìn Đàm Tiểu Ân nói: “được rồi, có thể cởi rồi.”
“…” Đàm Tiểu Ân có chút khó tin, lần trước bởi vì xấu hổ đuổi cô ra ngoài,lần này lại thật sự để cho cô cởi quần cho anh.
Cô có chút kích động, đây là biểu hiện sự tin tưởng của anh đối với cô nha!
Đàm Tiểu Ân cởi thắt lưng của anh, lại phát hiện khó cởi vô cùng, bèn ngẩng đầu lên”chú…cái này… Em không cởi được.”
Âu Minh Triết nhìn cô một cái, đưa tay, ung dung cởi ra khóa thắt lưng, “được rồi.”
Đàm Tiểu Ân dời mắt sang phía khác, đưa tay giúp anh cởi quần dài ra.
Cô dù sao cũng là cô gái mới lớn, có sắc tâm, nhưng cũng không có can đảm dám nhìn, sợ sẽ thấy cái gì không nên thấy.
Âu Minh Triết vẫn nhìn Đàm Tiểu Ân, không có bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm gì của cô. Chẳng qua là giúp anh cởi quần, mặt cô đã đỏ rần!
Khóe miệng của anh không tự chủ nhếch lên.
Thuận lợi giúp Âu Minh Triết cởi xong quần dài, Đàm Tiểu Ân có chút sửng sốt, lần đầu tiên giúp Âu Minh Triết tắm rửa, cô có chút tay chân luống cuống, tiếp theo phải làm gì?
Âu Minh Triết nhắc nhở: “Dìu anh vào trong bồn tắm.”
“Ồ.”
Âu Minh Triết rất cao, lúc mặc quần áo thoạt nhìn rất gầy, nhưng kỳ thật thân thể rất rắn chắc. Đàm Tiểu Ân căn bản sắp chảy máu cam đến nơi rồi.
Đàm Tiểu Ân thật vất vả mới dìu được Âu Minh Triết tới gần bồn tắm, hai người bởi vì mất thăng bằng, cùng ngã tủm vào trong bồn tắm.
Hai người cùng nhau ngã vào trong nước, Đàm Tiểu Ân không cởi quần áo,vì vậy quần áo trên người đều ướt sũng.
Đàm Tiểu Ân sợ hết hồn, lấy lại trọng tâm, phản ứng lại, phát hiện mình đang đè trên người Âu Minh Triết, cô khẩn trương nhìn Âu Minh Triết, “chú không sao chứ? Có đau ở đâu không?”
Bây giờ cô mới biết, tại sao bình thường anh lại bảo Lý Sơn tới phục vụ anh.
Cô là một cô gái, không có sức, không thể giúp anh.
“Không sao.” Âu Minh Triết ôn nhu nhìn cô đang hoảng loạn, “dọa em rồi phải không?”
Đột nhiên ngã xuống, Đàm Tiểu Ân bị sặc nước. Cô nói: “không sao, em chỉ sợ chú bị làm sao.”
Đàm Tiểu Ân định chống tay vào vách tường định ngồi dậy, Âu Minh Triết đột nhiên đưa tay ra kéo cô ôm vào trong ngực.
Cô nằm úp sấp ở trên người anh, nhìn cơ bụng sáu múi săn chắc của Âu Minh Triết, có một loại cảm giác mê mẩn khó hình dung được nảy sinh trong lòng cô
Đàm Tiểu Ân nuốt nước bọt một cái, vô cùng khâm phục bản thân, nhìn quen mặt anh rồi nhưng còn bị anh thu hút đến vậy.
Đàm Tiểu Ân nói: “Không phải là muốn tắm rửa sao? Em đi lấy khăn tắm.”
Âu Minh Triết ôm cô, âm thanh ôn nhu rót vào bên tai, “Không vội, anh có vấn đề muốn hỏi em.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.