“Anh giận rồi.” Anh một mặt nghiêm túc nói.
Lời ngầm chính là mau lại đây dỗ dành anh đi.
Đàm Tiểu Ân lấy máy tính trong cặp sách ra, “Vậy chú cứ giận đi.”
Như kiểu nói em không dỗ chú đâu!
“…” Âu Minh Triết cô đã ngồi xuống, khởi động máy tính, không nghĩ tới cô lại không đoái hoài đến anh như vậy!
Âu Minh Triết cảm giác có chút đau lòng, di chuyển xe lăn đang chuẩn bị đi ra ngoài, Đàm Tiểu Ân nói: “chú ơi, chú tới giúp em xem cái này với nào.”
Không tặng quà đã đành, không thèm dỗ dành anh thì thôi, còn muốn anh giúp sao?
Thật là biết cách ngược đãi ông xã!
Mặc dù như thế, Âu Minh Triết vẫn tiến tới bên cạnh Đàm Tiểu Ân, “xem cái gì?”
Đàm Tiểu Ân quay đầu lại, nhìn biểu tình nghiêm túc của Âu Minh Triết, nở nụ cười, “chú tức giận thật sao?”
Âu Minh Triết không lên tiếng.
Mặc dù không đến nỗi thật sự tức giận, nhưng cũng cũng không muốn nói chuyện với cô.
Trừ phi cô tới dỗ ngọt anh!
Gọi vài tiếng ông xã, anh sẽ châm chước tha thứ cho cô một lần.
Âu Minh Triết hiện tại dễ dụ cực kì, chỉ là xem Đàm Tiểu Ân có dỗ dành anh không thôi.
“Cái này cho chú!” Đàm Tiểu Ân từ trong balô lấy ra một cái hộp, đưa cho Âu Minh Triết.
“Đây là cái gì?” Mặc dù nội tâm đã đoán được mấy phần, nhưng Âu Minh Triết vẫn là khắc chế chính mình, không để cho mặt biến đổi quá nhanh.
“Qùa đó!” Đàm Tiểu Ân nói: “chú không phải là muốn có quà sao?”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378835/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.