Chương trước
Chương sau
Quan tâm chung thân đại sự của cháu mình, cũng là chuyện cô nên làm.
Lâm Vi nghe Đàm Tiểu Ân nghiêm túc bày trận cho mình, cười nói: “cậu không thèm để ý à?”
“Mình để ý làm cái gì?” Đàm Tiểu Ân kiêu ngạo nói: “Chồng mình đẹp trai hơn Đinh Cẩn nhiều.”
“Đùa!” Lâm Vi căn bản không tin, “Đinh Cẩn đẹp trai như vậy, chồng cậu đến đẹp trai cỡ nào chứ!”
So với Đinh Cẩn còn đẹp trai hơn, Lâm Vi cảm thấy Đàm Tiểu Ân là đang khoác lác.
“21 tháng này mình tổ chức hôn lễ, đến lúc đó cậu sẽ biết” Đàm Tiểu Ân nhớ tới Âu Châu Du bảo mình tìm phù dâu, nói với Lâm Vi: “cậu nếu không ngại, tới làm phù dâu của mình đi!”
“Cậu thật muốn kết hôn sao?” Lâm Vi đối với chuyện đám cưới của cô tràn đầy hoài nghi.
Đàm Tiểu Ân nói: “Dĩ nhiên là thật rồi.”
Cô vừa mới dứt lời, điện thoại của Âu Minh Triết liền gọi tới.

Đàm Tiểu Ân cúp điện thoại, nói với Lâm Vi, “anh ấy tới đón mình rồi, mình đi trước.”
“Không mời mình cùng Hồ Tiểu Tri ăn bữa cơm làm quen luôn sao.” Lâm Vi bây giờ đối với chồng của Đàm Tiểu Ân rất tò mò. Đàm Tiểu Ân nói: “Có thời gian sẽ mời mà.”
Anh không thích giao lưu với người lạ, Đàm Tiểu Ân sợ anh không vui, cũng không dám tự quyết định.
Hôm nay là thứ sáu, Âu Minh Triết mới vừa tan làm, cùng Lý Sơn tới đón Đàm Tiểu Ân cùng nhau trở về nhà.
Đàm Tiểu Ân ra cổng trường, liền thấy xe của bọn họ đậu ở chỗ đó.
Âu Minh Triết cầm máy tính bảng, đang xem tài liệu, cửa xe mở ra, một con mèo nhỏ chuồn vào, “chú ơi.”
Nghe được tiếng xưng hô này, Âu Minh Triết nhíu mày một cái…
Anh nhìn Đàm Tiểu Ân, Đàm Tiểu Ân chống lại ánh mắt của anh, lộ ra một nụ cười sáng lạng.
“Rất vui sao?” Cười tươi như vậy hình như là gặp chuyện gì vui lắm không bằng.
Đàm Tiểu Ân có chút kích động nói: “em vừa kiếm ra tiền!”
Âu Minh Triết nhìn cô, “Ừm?”
Cô thường xuyên đi ra ngoài làm thêm, kiếm được tiền là chuyện rất bình thường.
Đàm Tiểu Ân giải thích: “Facebook của em kiếm ra tiền!”
Vốn chỉ là một nơi giải tỏa tâm trạng, mà bây giờ, còn có thể kiếm tiền.
So với cô bình thường ở bên ngoài làm thêm hai tháng kiếm được còn nhiều hơn.
Cái này đối với Đàm Tiểu Ân mà nói, là một tiến bộ rất lớn.
Đàm Tiểu Ân ôm lấy cánh tay của Âu Minh Triết, “Đây là lần đầu tiên em dùng năng lực của mình kiếm được nhiều tiền như vậy, mặc dù đối với chú mà nói, không phải là nhiều, nhưng em thật sự rất vui vẻ.”
Chuyện này có ý nghĩa là cô tiến bộ một bước dài.
Âu Minh Triết nhìn cô, không nhịn được cười một tiếng, “Không tệ.”
Đây là khoản tiền đúng nghĩa cô kiếm được bằng sở thích.
Bởi vì phải trở về Nhà họ Âu, Đàm Tiểu Ân lấy khoản tiền vừa kiếm được,mua cho mọi người trong nhà chút quà. Phần tiền còn lại thì để tiết kiệm.
Về đến Nhà họ Âu, bà Âu thấy Đàm Tiểu Ân tặng bà Âu tươi, có chút ngoài ý muốn, “Tiểu Ân sao lại tặng hoa cho mẹ vậy?”
Đàm Tiểu Ân nói: “Từ lúc con tới Nhà họ Âu, mẹ đối với con rất tốt, hôm nay con kiếm ra tiền rồi, liền muốn mua cho mọi người ít quà.”
Qùa là Lý Sơn đi theo mua, Âu Minh Triết đi đứng không tiện, chỉ có thể ở bên trong xe chờ.
Anh ngồi ở một bên, nhìn Đàm Tiểu Ân mỉm cười, cảm thấy vợ anh thực sự trưởng thành rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.