Chương trước
Chương sau
Đàm Tiểu Ân nhìn một vòng, phát hiện chỗ này còn có đàn dương cầm. Lý Sơn đi tới cạnh giới thiệu: “Đây là Ngài Âu đặc biệt mua vì cô, sau này cô lúc nào cũng có thể học đàn, đàn này là hoàn toàn thuộc về cô.”
Hơn nữa chiếc đàn dương cầm này, là Âu Minh Triết đặc biệt sưu tập, không phải có tiền là có thể mua được.
Sau này chỗ này chính là nhà của cô và anh, thứ gì tốt nhất có thể cho Đàm Tiểu Ân anh đều sẽ cho.
“…” Đàm Tiểu Ân căn bản không nghĩ tới, mình chẳng qua là tùy tiện nói với Âu Minh Triết muốn học dương cầm anh liền thật sự mua cho cô một chiếc dương cầm.
Cô không dám tin nhìn chiếc dương cầm”Em có thể đàn thử không?”
Lý Sơn cười một tiếng, nói: “Dĩ nhiên, đây là của phu nhân, phu nhân có thể tùy ý sử dụng.”
Đàm Tiểu Ân đi tới, rất sợ mồ hôi trên tay mình ở phía trên lưu lại vết tích, xoa xoa tay, mới dám đi vuốt ve phím đàn.
Lý Sơn xuống nhà trước, để Đàm Tiểu Ân ở trên tầng.
Âu Minh Triết ngồi ở dưới, nhìn Lý Sơn, hỏi: “sao rồi?”
Trong mắt của anh, mang theo mơ hồ mong đợi, cùng từng chút khẩn trương, giống như là đang lo lắng Đàm Tiểu Ân sẽ không thích nơi này.
Lý Sơn cho tới bây giờ chưa từng thấy Âu Minh Triết như vậy.
Cho tới bây giờ chỉ có người khác sợ Âu Minh Triết mất hứng, Âu Minh Triết lại chưa từng phải lấy lòng ai cả!
Ngài Âu, anh bị tâm thần phân liệt rồi sao?
Mặc dù trong lòng nghĩ như thế, nhưng Lý Sơn trả lời: ” dương cầm ngài mua, phu nhân rất thích. Cô ấy đang thử đàn nên tôi không dám quấy rầy.”
Âu Minh Triết nghe xong, lúc này mới gật đầu một cái.
Lý Sơn cầm điện thoại di động, đi gọi điện thoại.
Đàm Tiểu Ân từ phòng để đàn đi ra, lại sang xem phòng ngủ của Âu Minh Triết không chuẩn bị phòng riêng cho cô, mà đem đồ của cô cùng anh đều đặt ở trong một phòng.
Cô mở tủ quần áo, nhìn thấy quần áo của mình để ở nhà họ Âu, cũng đã cầm tới bên cạnh còn treo rất nhiều quần áo mới.
Đây là, lại mua cho cô quần áo mới nữa sao?
Đang lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên giọng của Âu Minh Triết “Thích không?”
Đàm Tiểu Ân quay đầu lại, nhìn Âu Minh Triết, hỏi: “Tại sao lại mua quần áo cho em nữa rồi.”
“Hôn lễ sắp tới cần vài bộ lễ phục. Em nếu không thích thì cứ để đó.”
“Nhưng mà, hôn lễ không phải là còn chưa tới sao?”
Hôm nay mới mồng 8, hôn lễ còn nửa tháng nữa cơ mà!
Âu Minh Triết nhìn cô, nhíu mày, vô cùng nghiêm túc, “đăng ký rồi, chẳng lẽ còn không tính sao?”
“…” lời này, làm cho mặt Đàm Tiểu Ân đỏ ửng.
Đúng rồi!
hôm nay,cô đã cùng anh đăng ký kết hôn rồi!
Đàm Tiểu Ân đóng cửa tủ, đi tới giúp Âu Minh Triết đẩy xe lăn tới bên cạnh bàn, pha trà cho anh.
Âu Minh Triết bưng ly lên, ngửi hương trà, vẫn là trà anh uống hàng ngày, nhưng do vợ anh pha nên đột nhiên cảm thấy ngon vô cùng?
Âu Minh Triết uống trà, Đàm Tiểu Ân ngồi ở một bên, nhìn anh, dùng giọng thương lượng nói: “Nếu chúng ta đã kết hôn rồi, vậy sau này chuyện chăm sóc chú cứ để em làm, đừng làm phiền ngài Lý nữa!”
“…” Âu Minh Triết đột nhiên nghe được cô nói cái đề tài này, thiếu chút nữa bị sặc, anh còn chưa quên, lần trước, chuyện cô muốn tắm cho anh.
Những hình ảnh kia, chỉ cần nghĩ đến một chút, liền cảm thấy trong người khô nóng khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.