Thấy Âu Châu Du gật đầu, sắc mặt của Bà Đàm mới trở nên nhìn khá hơn.
300 triệu đấy!
Lần trước nhà cách vách gả con gái thời điểm, mới 235 triệu.
Con gái của bà đây còn được hơn 65 triệu cơ nhé!
Trong lòng Bà Đàm đắc ý, mặt ngoài lại không bộc lộ ra ngoài, hướng về phía Âu Châu Du nói, “Còn nữa, ngoài tiền thách cưới,nhà tôi còn muốn một căn biệt thự ở Hải Thành.”
Bà ta suy nghĩ,anh rể Âu Minh Triết nhiều biệt thự như thế, là anh rể, chẳng nhẽ một căn biệt thự không cho được sao.
Âu Châu Du cau mày, “biệt thự ở Hải Thành không được.”
“Tại sao?” Nghe một chút Âu Châu Du nói không được, Bà Đàm liền không vui, “Không có nhà ở, sau này hai đứa nó ở đâu, rồi còn con chúng nó nữa?”
Trong lòng bà ta nghĩ là,biệt thự ở Hải Thành, sang tên của Đàm Tiểu Ân, Đàm Tiểu Ân chắc chắn sẽ không trở về ở, đến lúc đó, bà ta liền có thể dọn vào ở rồi.
Đàm Tiểu Ân nhìn Bà Đàm, “Mẹ…”
Cô đối với mẹ của mình quá hiểu, làm sao sẽ không nhìn ra Bà Đàm đang suy nghĩ gì?
Bà ở nơi này là đang thực sự suy nghĩ cho mình sao?
Không hề!
Chẳng qua chỉ là kiếm cớ muốn căn biệt thự đó mà thôi
Bà Đàm nhìn về phía Đàm Tiểu Ân, “con đừng nói chuyện.”
Bà ta cảm thấy Đàm Tiểu Ân chính là tới quấy rối.
Âu Châu Du giải thích: “biệt thự ở Hải Thành mặc dù đều là nhà cháu xây dựng, nhưng, đã sớm bán đi rồi.”
Cha của Đinh Cẩn tại địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378767/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.