Âu Châu Du hỏi: “Thức ăn làm xong rồi sao?”
Đàm Tiểu Ân gật đầu: “vâng ạ, có thể ăn cơm rồi.”
Cô nhìn một chút Âu Minh Triết, biết anh còn đang tức giận, cho nên muốn làm chút chuyện tới dỗ anh.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.” Âu Châu Du cố ý nắm cả bả vai của Đàm Tiểu Ân, mang theo cô đi ra ngoài.
Âu Minh Triết nhìn một màn này, nhíu mày một cái, anh biết, Âu Châu Du là cố ý cùng anh đối nghịch.
Trơ mắt nhìn Đàm Tiểu Ân bị Âu Châu Du mang theo ra cửa.
Âu Minh Triết ngồi trên xe lăn, nhìn hai người đi ra, nhớ tới Âu Châu Du nói: Đàm Tiểu Ân mới vừa ở trong phòng bếp làm món anh thích ăn.
Anh nhìn về phía Lý Sơn, “cậu không phải nói cô ấy đang ngủ sao?”
Lý Sơn xấu hổ, “Tôi không thấy cô ấy đâu, tưởng là cô ấy đi ngủ.”
Không nghĩ tới Đàm Tiểu Ân lại đi làm thức ăn, lấy lòng Âu Minh Triết rồi.
Đàm Tiểu Ân đi theo Âu Châu Du đến hành lang, dừng bước, nói: “Chị, chị đi trước đi, em đi gọi chú ấy.”
Âu Châu Du nói: “nó lúc nãy nghe thấy rồi, nó sẽ tự xuống thôi.”
“Em còn có chút chuyện muốn nói với chú ấy.” Mặc dù Âu Châu Du nói như vậy, nhưng Đàm Tiểu Ân vẫn không yên tâm.
Dù sao anh còn đang tức giận, cô vì dỗ anh, mới bận rộn nửa ngày như vậy, chính là vì tìm một cái cớ để cho anh nói chuyện với mình.
Âu Châu Du nhìn bộ dáng cố chấp của Đàm Tiểu Ân, không nhịn được cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378752/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.