Chương trước
Chương sau
Dù sao, là anh để ý Đàm Tiểu Ân không phải sao?
Không giống Đàm Tiểu Ân vô lo vô nghĩ kia, thấy Âu Minh Triết không để ý tới mình, liền chạy xuống lầu đi chơi, đến bây giờ cũng không xuất hiện, cũng không tới dỗ dỗ Ngài Âu.
Không có cách nào, ai bảo cô tuổi còn nhỏ đây?
Thiếu nữ nhỏ sao có thể suy nghĩ nhiều như vậy đây?
Giọng Âu Châu Du từ bên ngoài truyền tới, “Minh Triết.”
Chị cầm trong tay cặp văn kiện, phía trên liệt kê đồ vật kết hôn của Âu Minh Triết cùng Đàm Tiểu Ân phải chuẩn bị, đi vào, hỏi: “em xem một chút em cùng Tiểu Ân lúc nào rảnh rỗi, có muốn đi chụp ảnh cưới không?”
Âu Minh Triết cau mày, nhìn hai chân, bộ dáng bây giờ của anh chụp ảnh cưới gì chứ?
“Sau này chụp sau đi!” Chờ anh khỏe lên sau đó chụp bù cũng được.
“Nhưng mà, nếu như không chụp mà nói, hôn lễ ngày đó làm sao bây giờ?” Âu Châu Du cũng không biết tình huống thân thể của Âu Minh Triết, cũng không biết anh lúc nào sẽ khỏe lên.
Nghĩ để cho bọn họ trước khi kết hôn chụp ảnh cưới.
“Hủy bỏ.” Dưới tình huống bình thường, hội trường hôn lễ, đều sẽ trang trí bằng ảnh chụp của cô dâu và chú rể.
Nhưng là, tình huống của anh đặc thù, cũng không cần.
Âu Châu Du tiếc nuối than thở: “Ai, chị vốn là tất cả an bài xong rồi.”
Bất quá, nhìn Âu Minh Triết như vậy, chị cũng có thể lý giải Âu Minh Triết vì sao không nguyện ý chụp ảnh.
Âu Minh Triết ngồi ở chỗ đó, không có lên tiếng.
Âu Châu Du ngồi xuống, phát hiện em trai mặt mũi đang sầm sì không vui “em làm sao vậy? Tâm tình không tốt?”
“Không có.”
Ánh mắt của Âu Châu Du không có từ trên người Âu Minh Triết rời đi, phát hiện mình hỏi một chút, anh mặt mũi càng bí sị hơn?
Chị nhìn về phía Lý Sơn, “cậu lại làm cho nó tức giận rồi?”
Lý Sơn tỏ ra vô tội, “không phải em, là Đàm Tiểu Ân.”
“Tiểu Ân?” Âu Châu Du không hiểu nhìn Âu Minh Triết, “Tiểu Ân còn có thể làm cho em tức giận sao? Em làm sao nhỏ mọn như vậy? Còn cùng cô vợ bé bỏng của em tức giận.”
“…” Âu Minh Triết nhìn lên trước mắt Âu Châu Du, đây là chị ruột của anh sao?
Mặc dù anh biết vợ anh rất đáng yêu, làm cho người khác vô cùng yêu thích, nhưng chị anh như vậy thiên vị, có phần có chút quá đáng á!
Âu Châu Du thở dài một cái, nói: “chị mới vừa còn chứng kiến Tiểu Ân ở trong phòng bếp, bảo là muốn làm món em thích ăn nhất. Người tả dành cả ngày nghỉ hiếm hoi cho em, tất cả tâm trí đều đặt trên người em, em lại còn tức giận!”
Âu Minh Triết có chút ngoài ý muốn nhìn Âu Châu Du, “cô ấy đang ở phòng bếp?”
“Đúng!” Âu Châu Du nhìn Âu Minh Triết, “em không biết chứ, con bé đều bận rộn một hồi lâu, chị thấy con bé một mình bận rộn, muốn giúp nó, con bé còn không cho.”
Âu Châu Du nói lời này, làm cho sự không thoải mái trong lòng Âu Minh Triết trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Kết quả, Âu Châu Du vừa mới dứt lời, Đàm Tiểu Ân liền gõ cửa, cô đứng ở cửa, không nghĩ tới Âu Châu Du cũng ở đây, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “em có thể vào không?”
Cô mới vừa làm xong từ trong phòng bếp đi ra, tạp dề vẫn còn ở trên người, thoạt nhìn rất biết điều bộ dáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.