Chương trước
Chương sau
“Đúng rồi.” Đàm Tiểu Ân suy nghĩ một chút, rốt cuộc nhớ tới một chuyện: “Huấn luyện viên lớp em vô cùng đẹp trai.”
Mỗi lần nhìn huấn luyện viên Lưu, Đàm Tiểu Ân liền không nhịn được muốn nhìn một chút, Chú Âu của cô mặc quân trang nhìn sẽ như thế nào.
Âu Minh Triết: “…”
Cho nên anh hỏi hồi lâu, có được một câu trả lời như vậy?
Sớm biết anh còn lâu mới hỏi!
Hết lần này tới lần khác đề tài đã gợi lên, không nói một chút, lại cảm thấy không cam lòng.
Anh hướng về phía Đàm Tiểu Ân hỏi: “Đẹp trai cỡ nào?”
“Dù sao thì là rất tuấn tú! Lớp chúng em rất nhiều nữ sinh đều thích thầy ấy.”
“Em có thích không?” Âu Minh Triết nghe cô tán dương, có chút không thoải mái.
Vốn là muốn biết cô ở trong trường học xảy ra việc gì, kết quả, lại nghe được cô khen người khác đẹp trai!
Đàm Tiểu Ân nói: “Cũng được!”
” Cũng được ” là có ý gì?” Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân trong ngực.
“Em không ghét, cũng không phải là thích…”
Nghe được cô nói không thích, trong lòng Âu Minh Triết nổi lên trận vui vẻ.
Anh tò mò nhìn Đàm Tiểu Ân, “Tại sao không thích? Các bạn học đều thích không phải sao?”
Đàm Tiểu Ân vốn là muốn nói:Em thấy anh ta không đẹp trai bằng chú, nhưng mà nhìn thấy Âu Minh Triết chuyên tâm ánh mắt, không có có ý nói ra.
Cô hỏi ngược lại: “Em nếu là thích anh ta, chú chẳng nhẽ không tức giận sao?”
Âu Minh Triết nhíu mày, “Ý là, anh không tức giận, em liền yêu thích, đúng không?”
Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết bộ dáng nghiêm túc, không nhịn được bật cười, “Làm sao, chú ghen rồi hả?”
Cô chẳng qua là cảm thấy đàn ông mặc quân trang rất tuấn tú, tiếc nuối mình chưa từng thấy qua Âu Minh Triết mặc quân trang trông như thế nào.
Âu Minh Triết làm sao có thể thừa nhận mình đang ghen?
Anh lãnh đạm nói: “Không có.”
Nhận ra tay anh lại buông lỏng mình ra, cầm sách lên để đọc.
Cái này mà gọi là không ghen thì có ma mới tin!
Đàm Tiểu Ân lấy lòng ôm lấy cánh tay của anh, “chú à, em sai rồi, em không bao giờ khen người khác đẹp trai trước mặt chú nữa, chú đẹp trai nhất trên đời, được chưa?”
Lời này nghe một chút liền giả dối cực kì.
Nhưng mà, nghe vào lỗ tai của anh, nhưng là ngọt ngào, chính Âu Minh Triết đều không nghĩ ra, anh làm sao lại… Dễ dỗ dành như vậy?
Âu Minh Triết rất nhanh liền quyết định tha thứ cho cô.
Anh nhìn Đàm Tiểu Ân, ánh mắt ôn nhu mềm nhũn ra, Đàm Tiểu Ân thấy anh không tức giận, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà, mới vừa buông lỏng xuống, chỉ nghe thấy Âu Minh Triết hỏi: ” huấn luyện viên đó, tên gọi là gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.