Chương trước
Chương sau
Thấy là điện thoại của Âu Minh Triết, ánh mắt của Đàm Tiểu Ân trong nháy mắt trở nên nhu thuận ra.
Âu Châu Du thấy vậy, nói: “chị đi ra ngoài, không quấy rầy hai đứa.”
Đàm Tiểu Ân đáp một tiếng, chờ đến Âu Châu Du sau khi đi ra, mới nghe điện thoại của Âu Minh Triết.
Âu Minh Triết hỏi: “về nhà sao?”
Trong điện thoại, âm thanh của anh nghe rất có cảm giác an toàn.
“Đến rồi.” Đàm Tiểu Ân nói, “Mới vừa đến không lâu.”
“Có nóng lắm không?” Âu Minh Triết quan tâm, anh biết Đàm Tiểu Ân là tự mình ngồi xe trở về Nhà họ Âu.
Đàm Tiểu Ân nói: “Không nóng, có điều… hôm nay Vũ Minh Hân tới đây.”
“Không có việc gì, chớ để cô ta ở trong lòng. Coi như sau này cô ta có cùng một chỗvới Đinh Cẩn, cũng phải gọi em một tiếng mợ nhỏ.” Trước đây liền Đinh Cẩn cô cũng không sợ, còn có thể sợ Vũ Minh Hân?
Đàm Tiểu Ân đáp một tiếng, hỏi: “Vậy chú khi nào thì trở lại?”
Âu Minh Triết đều đi ra ngoài có hai ngày rồi, hai ngày nay không có thấy anh, Đàm Tiểu Ân thấy không quen.
Theo trong giọng nói liền nghe được, cô, rất muốn nhìn thấy anh!
“Ngày mai đi. Có chuyện gì liền nói với bọn họ, đây là nhà mình, đừng sợ.” Anh rất lo lắng Đàm Tiểu Ân một mình không quen.
Đàm Tiểu Ân gật đầu, “Được.”
Cùng Âu Minh Triết trò chuyện một hồi, Đàm Tiểu Ân mới cúp điện thoại.
Vừa vặn nhận được một tin nhắn Vũ Minh Hân gửi cho cô, “Đàm Tiểu Ân, mình tìm cậu có chuyện, gặp nhau ở vườn hoa phía sau.”
Đàm Tiểu Ân ở trên ghế sa lon ngồi xuống, túm gối dựa tới rồi ôm lấy, mới gửi tin nhắn cho Vũ Minh Hân, “Không rảnh.”
Vũ Minh Hân nói: “Không đến cậu sẽ hối hận!”
“Thật sao?” Đàm Tiểu Ân nhíu mày, “tôi thật ra muốn biết, cô làm sao để cho tôi hối hận.”
Cô nói xong, trực tiếp đem điện thoại di động bỏ qua một bên.
Vũ Minh Hân ngeh giọng điệu chẳng them ngó ngàng gi đến cô, sự phẫn nộ trong mắt càng nồng hơn, Đàm Tiểu Ân, cô thật sự cho là tôi không có biện pháp gì đối phó cô sao?
Cô thật giống như quên rồi, cô cùng Đinh Cẩn từng yêu nhau!
Nếu để cho Âu Minh Triết biết chuyện này, tôi nhìn cô làm sao còn tại Nhà họ Âu tiêu dao.
Vũ Minh Hân đem điện thoại di động thả lại túi, nhìn một cái ngồi ở một bên chơi game Đinh Cẩn, cô ta trước một mực không nói chuyện này, là bởi vì sợ hãi bị người ta biết cô ta cướp Đinh Cẩn.
Nhưng là bây giờ, cô ta mới không muốn lại quản những thứ này.
Dù sao trong mắt Đinh Cẩn cũng không có cô ta. Cô ta không muốn gặp lại Đàm Tiểu Ân ở trong nhà ở lâu một giây.

Năm giờ chiều, trời trút xuống một trận mưa.
Nguyên bản nói ngày mai mới trở về Âu Minh Triết xuất hiện ở cửa, Lý Sơn đẩy anh từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Âu Minh Triết, Vũ Minh Hân vội vàng đứng lên, “Chào Chú Âu ạ.”
Âu Minh Triết liếc qua cô ta, không có lên tiếng, Lý Sơn đẩy Âu Minh Triết đến cửa thang máy, từ nơi này trực tiếp lên lầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.