Chương trước
Chương sau
Nếu không phải là Vũ Minh Hân chủ động tới chêu chọc, Đàm Tiểu Ân cũng không muốn bắt nạt cô ta như vậy. Cô chẳng qua chỉ là vì để cho Vũ Minh Hân hiểu được, mình lúc trước tin tưởng cô ta, coi cô ta là bạn, cũng không có nghĩa là cô dễ bị bắt nạt.
Âu Châu Du nói: “chị cùng em đi.”
Chị cũng cũng không muốn ở chỗ này cùng Vũ Minh Hân lãng phí thời gian.
Âu Châu Du cùng Đàm Tiểu Ân rời đi phòng khách, hai người đi lên lầu.
Không có Vũ Minh Hân cùng Đinh Cẩn, Đàm Tiểu Ân cũng thư giãn hơn. Cô nhìn Âu Châu Du, không nhịn được áy náy, “Chị, thật có lỗi… Em thật sự không thích Vũ Minh Hân, cho nên nói chuyện quá phận rồi một chút. Chị sẽ không giận em chứ?”
Dù sao Vũ Minh Hân thân phận bây giờ, là bạn gái của Đinh Cẩn, là con dâu tương lai của chị ấy.
Âu Châu Du cười một cái nói: “Là con bé kia quá đáng trước, giận cũng là phải. Chị sao lại giận em được?”
Ở trong mắt Âu Châu Du, đã coi Đàm Tiểu Ân là thành người một nhà, về phần Vũ Minh Hân, chính là một người ngoài.
Cho nên, phân lượng của Đàm Tiểu Ân dĩ nhiên nặng hơn một chút.

Trong phòng khách, Vũ Minh Hân thấy Đàm Tiểu Ân cùng Âu Châu Du đều đi rồi, lập tức nhỏ mấy giọt nước mắt, muốn lấy được sự đồng cảm từ Đinh Cẩn.
Nhưng mà, Đinh Cẩn nhìn cô ta một cái, cũng không có lên tiếng an ủi, chỉ nói là: “cô nếu thấy khổ sở, thì đi về trước đi!”
Là chính Vũ Minh Hân muốn đi qua, cũng là cô ta nói sẽ làm hòa với Đàm Tiểu Ân, Đinh Cẩn hiện tại mình không còn cách nào với Đàm Tiểu Ân, không có sức lực đi an ủi người phụ nữ này.
Vũ Minh Hân phát hiện yếu thế không có tác dụng gì, buộc chính mình đưa tay lau nước mắt, “Không, em không sao. Trước em có lỗi với Tiểu Ân, hiện tại cô ấy nói gì, đều đúng cả.”
Mặc dù trên miệng nói như vậy, trong lòng Vũ Minh Hân, lại đầy tức giận.
Đàm Tiểu Ân bắt nạt cô ta thành như vậy, Đinh Cẩn vẫn còn thiên vị Đàm Tiểu Ân.
Nghĩ lại vừa nãy Âu Châu Du thiên vị đối với Đàm Tiểu Ân, Vũ Minh Hân nắm thật chặt quả đấm!
Cô ta tuyệt đối không cho phép Đàm Tiểu Ân yên tâm thoải mái như vậy ở lại Nhà họ Âu.

Đàm Tiểu Ân về tới căn phòng, Âu Châu Du cùng theo vào, hỏi: “Trước chị đưa cho em sách, em xem chưa?”
“…” Cái đề tài này, để cho mặt của Đàm Tiểu Ân đỏ thật giống như tôm luộc.
Cô trừng mắt Âu Châu Du một cái, “chị, Lần trước em bị chị lừa thảm rồi!”
“Ồ?” Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân phản ứng lớn như vậy, Âu Châu Du chẳng những không có cảm thấy không ổn, còn vô cùng hiếu kỳ, “chị làm gì bẫy em rồi hả?”
“Những sách kia chú thấy được, còn hỏi em.” Đàm Tiểu Ân nói: “sau này chị đừng có hố em như vậy nữa.”
“Xấu hổ rồi hả?” Âu Châu Du nở nụ cười, “Sợ cái gì, em đều kết hôn rồi. Chị cái này cũng là vì tốt cho em à!”
“Em không để ý tới chị nữa.” Đàm Tiểu Ân làm bộ như tức giận mà mở ra cái khác mặt, theo trong bọc sách đem đồ của mình đều lấy ra.
Đang lúc này, điện thoại di động reo lên, đúng lúc là Âu Minh Triết gọi điện thoại tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.