Nếu không phải là Vũ Minh Hân chủ động tới chêu chọc, Đàm Tiểu Ân cũng không muốn bắt nạt cô ta như vậy. Cô chẳng qua chỉ là vì để cho Vũ Minh Hân hiểu được, mình lúc trước tin tưởng cô ta, coi cô ta là bạn, cũng không có nghĩa là cô dễ bị bắt nạt.
Âu Châu Du nói: “chị cùng em đi.”
Chị cũng cũng không muốn ở chỗ này cùng Vũ Minh Hân lãng phí thời gian.
Âu Châu Du cùng Đàm Tiểu Ân rời đi phòng khách, hai người đi lên lầu.
Không có Vũ Minh Hân cùng Đinh Cẩn, Đàm Tiểu Ân cũng thư giãn hơn. Cô nhìn Âu Châu Du, không nhịn được áy náy, “Chị, thật có lỗi… Em thật sự không thích Vũ Minh Hân, cho nên nói chuyện quá phận rồi một chút. Chị sẽ không giận em chứ?”
Dù sao Vũ Minh Hân thân phận bây giờ, là bạn gái của Đinh Cẩn, là con dâu tương lai của chị ấy.
Âu Châu Du cười một cái nói: “Là con bé kia quá đáng trước, giận cũng là phải. Chị sao lại giận em được?”
Ở trong mắt Âu Châu Du, đã coi Đàm Tiểu Ân là thành người một nhà, về phần Vũ Minh Hân, chính là một người ngoài.
Cho nên, phân lượng của Đàm Tiểu Ân dĩ nhiên nặng hơn một chút.
–
Trong phòng khách, Vũ Minh Hân thấy Đàm Tiểu Ân cùng Âu Châu Du đều đi rồi, lập tức nhỏ mấy giọt nước mắt, muốn lấy được sự đồng cảm từ Đinh Cẩn.
Nhưng mà, Đinh Cẩn nhìn cô ta một cái, cũng không có lên tiếng an ủi, chỉ nói là: “cô nếu thấy khổ sở, thì đi về trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378703/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.