Anh cũng không phải là pho tượng thật, mà là một tên đàn ông bằng xương bằng thịt…
Sau khi Đàm Tiểu Ân đã giúp anh lau xong nửa người trên, khi đang tẩy khăn tắm, cô đang tự hỏi một vấn đề rất nghiêm túc, có cần lau chùi phần dưới giúp anh không?
Việc này dù sao là do cô đề xuất, nếu bỏ dở nửa chừng sẽ không tốt cho lắm.
Cho nên cô phải kiên trì tiếp tục mới được.
Cô buông khăn tắm, bước đến trước mặt Âu Minh Triết nói: “Em phải giúp chú kì cọ phần dưới nữa, cởi quần ra trước đã ạ.”
Cô dùng là câu trần thuật, nhưng truyền vào tai Âu Minh Triết lại khiến anh thấy sai sai.
Con nhóc này, cô thật sự không phải đang cố ý dụ dỗ anh đấy chứ?
Đàm Tiểu Ân thấy Âu Minh Triết không nói chuyện, coi như anh đã đồng ý, vươn tay liền cởi quần cho anh.
Trước đây ngoại trừ nhìn thấy “chú voi nhỏ” của cậu bé hàng xóm lên ba tuổi thì chưa từng nhìn thấy qua cơ thể của người đàn ông nào cả. Nghĩ đến việc đợi chút nữa có thể nhìn thấy nơi bí mật kia của chú thì ngoại trừ hồi hộp ra, vậy mà có chút…chờ mong không nói nên lời?
Nhân chi sơ tính bản…sắc, ai bảo cô là một người có tính tò mò cơ chứ!
Bàn tay tội ác của Đàm Tiểu Ân vừa vươn ra vẫn chưa đụng đến quần của Âu Minh Triết đã bị bàn tay của anh chộp được.
Âu Minh Triết nhìn người phụ nữ đang muốn cởi quần của mình: “Tôi, tự cởi.”
“…”Đàm Tiểu Ân bị cự tuyệt liền ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378662/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.