Dừng xe ở trước cửa, Đàm Tiểu Ân bước xuống. Hai mắt nhìn lại ngôi nhà vừa thân quen vừa đỗi xa lạ này. Cô không biết tại sao, tự nhiên nhớ lại biệt thự Âu gia mà mình đang ở, không khỏi ngạc nhiên. Nếu so ra thì Âu gia vẫn lớn gấp mấy lần nơi này.
Hay là bảo chồng mình bán chút đất kiếm tiền nhỉ? Vị trí đắc địa như vậy, bán ra cũng là khối tiền rồi còn gì.
Âu Minh Triết nhìn thấy cô thất thần, bước vội tới, gõ nhẹ vào giữa trán cô.
"Nghĩ gì mà hai mắt sáng lên vậy?"
"Hay là..." - Đàm Tiểu Ân chuẩn bị nói, nhưng sau khi nhìn thấy dung nhan hoàn hảo kia đối diện với mình. Cô lập tức nuốt lời vào trong. Bảo Âu Minh Triết bán đất thì thà rằng tự cô kiếm việc làm dễ hơn. Vội xua xua tay, đổi chủ đề. - "Không có gì, quà ấy, anh cần em xách hộ cho không?"
Nhìn thấy cô biểu hiện có chút lạ, song hắn cũng không bận tâm là mấy, đi ra phía sau, mở cốp xe ra. Bên trong rất nhiều quà, túi lớn túi nhỏ chồng lên nhau, đầy ắp không còn khe hở.
"Nhiều vậy?" - Đàm Tiểu Ân nhìn mà hoa mắt, trông những món đồ, cái nào cũng lung linh, chắc hẳn tốn rất nhiều tiền. Cô đột nhiên quay sang Âu Minh Triết nhỏ giọng trách mắng.
"Anh mua nhiều như vậy mà không nghĩ đến tiết kiệm một chút, nhà cha mẹ em rất nhiều tiền, sợ tài sản của họ bằng cả đời chúng ta lăn lộn đấy."
Âu Minh Triết nghe vậy thì phì cười, đành phải giải thích tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378574/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.