Suy nghĩ đó cứ vẩn vơ trong đầu làm lòng cô nóng như lửa đốt. Không đắn đo nhiều, cô lập tức nhoài người sang chỗ hắn. Từng ngón tay mềm mại nhanh chóng cầm đến vạt áo của nam nhân. Tài xế ở phía trên biết điều liền lập tức kích hoạt kính ngăn cách. 
Âu Minh Triết bị sờ đến, dật mình nhìn cô, giọng hắn cất lên, trầm thấp có tính đe doạ cao: 
"Đàm... Cô đang làm cái gì vây?!" 
Tiểu Ân không để ý cách ngắt họ của mình, cô ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt màu hổ phách hút hồn kia, không chút sợ hãi nào chất vấn chủ nhân của đôi mắt đó: 
"Kiểm tra cơ thể anh có vết bầm tím nào không. Âu Minh Triết, anh lúc này bị đau ở đâu, anh liền nói cho em biết. Không cần phải giấu em như vậy." 
Bị đau? 
Hắn ngơ ngác, vì sao đi làm lại xuất hiện vết bầm tím? Trong bộ óc nhỏ xíu kia đang suy nghĩ cái gì vậy? 
Nhưng tay của cô rất mềm, sờ lên từng nấc da thịt của hắn làm hắn thật thích. Giờ phút này, người đàn ông nổi tiếng quyết đoán trong suy nghĩ như Âu Minh Triết, lần đầu tiên trong đời lưỡng lự không biết nên lôi tay cô ra giải thích với cô, hay là cứ mặc cô lo lắng, tiếp tục sờ sờ. 
Mắt thấy, đường đến Đàm gia không còn xa nữa, hắn cuối cùng quyết định giải thích cho cô, không thể để như thế này lại mặt gia đình được. 
Miệng định phát ra chữ Đàm Tiểu Ân, may thay kìm được, hắn nhanh chóng sửa lại xưng hô. 
"Đàm Nhu Nhi, rốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378573/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.