“Đ. đừng … mà” – Cổ Giai Lệ cố nuốt ngụm nước bọt khô khốc, chân nhỏ kháng nghị vùng vẫy như gãi ngứa.
Tống Tư Duệ thở hồng hộc vào cái gáy nhỏ, đưa lưỡi ra liếm láp. Xem đôi gò bồng kia như bột và chính mình là nghệ nhân, hăng say nhào nặn Cô càng muốn trốn, hắn càng siết chặt.
Lúc nãy tắm xong bước ra ngoài thì chẳng thấy cô đâu. Hắn còn đang suy ngẫm, chân thì ngắn mà tốc độ chạy cũng thật nhanh.
Vốn chỉ định vào đây xem thử, ai ngờ lại phát hiện cô đang nằm trên giường Cái cổ bóng loáng ẩn hiện trước mắt khiến hắn lại lên rồi.
Tiếp theo cũng chẳng cần nói, màn nóng bỏng trước mắt đủ chứng minh cơn thèm khát của hắn lớn cỡ nào.
Khuôn ngực vạm vỡ áp chặt vào tấm lưng trơn bóng. Ngón tay ở trên đỉnh đồi kẹp lấy vật đỏ hồng vẫn về nó đến căng cứng.
Cố Giai Lệ lạnh sống lưng, thở dốc ” Đừng … bỏ … bỏ ra … cứu tôi … cứu ….
Người đàn ông không mấy vui vẻ vì câu nói của cô. Nếu làm nũng thông thường thì chỉ cần ‘dừng lại, bỏ ra, không muốn … là được. Hắn có phải là ác ma đầu, cũng chẳng lấy mạng cô.
Chỉ là làm việc mà vợ chồng nên làm, có cần phải làm quá đến mức kêu cứu không?.
Cảm nhận được cô gái không muốn mình động chạm, lòng tự ái của ai kia trỗi dậy Rướm nửa thân trên rồi bắt lấy đôi môi nhỏ đang bất lực phản kháng ngậm lấy.
“Ừ.n…” – Cố Giai Lệ lờ đờ ánh mắt, bầu ngực bị bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794165/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.