Hiện tại là thời gian dành cho người lớn, tạo trẻ con… không gấp.
Tống Tư Duệ rút vật đó ra, cẩn thận ném vật đang chứa chất dịch trắng đục của mình vào thùng rác bên cạnh.
Cố Giai Lệ cả người xụi lơ, đôi chân như mất hết sức lực run rẩy như em bé đang tập đi.
Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi, mình phải mau chóng … rời khỏi … Cô thầm nhủ.
Lê thân thể mệt mỏi muốn xuống giường. Nhưng rất nhanh hắn đã ngăn lại, lần nữa đè cô dưới thân. Cây gậy thô to đã khoác lên một lớp bảo hộ mới toanh Dường như chỉ mới một lần là chưa đủ.
“Ưn…Á!” – Cô chưa kịp phòng bị, phía dưới bị hắn nâng một chân lên, lần nữa hung hăng tiến vào, hai mắt nhất thời mở lớn, cơn đau dữ dội làm nước mắt cô trong chớp mắt tràn ra ngoài.
Tống Tư Duệ cũng không vì thấy nước mắt mà buông tha, vật kia vẫn ra vào không ngưng nghỉ. Khi cô mất hết sức lực mệt mỏi ngất đi hắn vẫn miệt mài cho đến khi cơn khoái cảm dâng trào thêm lần nữa.
Trải qua bao lâu cô cũng không còn phân biệt được nữa Mãi đến khi âm thanh có tí tách từ trong phòng tắm truyền đến làm cho cô chợt giật mình tỉnh giấc.
Cố Giai Lệ cảm nhận được cả cơ thể đang kháng nghị. Tê dại như đã chạy cả chục vòng sân vận động lớn, đặc biệt là nơi đó đang đau âmỉ.
Dù muốn chạy ra ngoài ngày, nhưng cô không thể cử động theo ý của bản thân được. Nước mắt lại rơi rồi.
Có cần phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day/794164/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.