Trực thăng sau hai giờ bay không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng đáp xuống.
Diệp Tuệ vốn đã mệt mỏi, cơ thể suy nhược nằm trong lòng Cố Trì mà ngủ.
Đôi mắt cô nhắm nghiền, hơi thở đều đặn,
Cố Trì không nỡ đánh thức người con gái đang nằm trong lòng mình, anh nhẹ nhàng bế cô đi xuống, cố gắng không tạo ra âm thanh lớn để cô có thể yên tâm tiếp tục ngủ.
Đường Nghiên lon ton chạy theo sau, giữa đường vấp một cục đá, ngã nhào ra mặt đất.
Tống Vũ thật sự nhìn không nổi nữa, bước đến cúi người xách cô bé trong tay lên.
Đường Nghiên ngại ngùng gãi gãi đầu, sau đó lải nhải bên tai Tống Vũ:
"Chú Tống, chị Tiểu Tuệ nói muốn để chú chăm sóc cháu trong thời gian tới, nhưng cháu hiện tại chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi, chú lại là ông chú già 30 tuổi, hai ta một nam một nữ sống chung dưới một mái nhà, liệu chú có nảy sinh ý đồ xấu xa gì đó với cháu không? Chú Tống, cháu lên thành phố là vì muốn học tập, không muốn bán rẻ thể xác...." theo từng câu từng chữ mà Đường Nghiên nói ra, sắc mặt Tống Vũ càng lúc càng đen thui, anh thật sự không nhịn được nữa, cắt ngang lời cô bé:
"Đủ rồi! Yên tâm đi, tôi không có hứng thú với trẻ vị thành niên như cháu."
Đường Nghiên thấy anh gắt gỏng như vậy, vẫn tiếp tục nói không ngừng:
"Biết đâu được ạ? Con người ai cũng có một sở thích kỳ lạ không thể cho người khác biết, nhỡ đâu chú thích trẻ vị thành niên như cháu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1300040/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.