Chương trước
Chương sau
Trực thăng sau hai giờ bay không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng đáp xuống.
Diệp Tuệ vốn đã mệt mỏi, cơ thể suy nhược nằm trong lòng Cố Trì mà ngủ.
Đôi mắt cô nhắm nghiền, hơi thở đều đặn,
Cố Trì không nỡ đánh thức người con gái đang nằm trong lòng mình, anh nhẹ nhàng bế cô đi xuống, cố gắng không tạo ra âm thanh lớn để cô có thể yên tâm tiếp tục ngủ.
Đường Nghiên lon ton chạy theo sau, giữa đường vấp một cục đá, ngã nhào ra mặt đất.
Tống Vũ thật sự nhìn không nổi nữa, bước đến cúi người xách cô bé trong tay lên.
Đường Nghiên ngại ngùng gãi gãi đầu, sau đó lải nhải bên tai Tống Vũ:
"Chú Tống, chị Tiểu Tuệ nói muốn để chú chăm sóc cháu trong thời gian tới, nhưng cháu hiện tại chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi, chú lại là ông chú già 30 tuổi, hai ta một nam một nữ sống chung dưới một mái nhà, liệu chú có nảy sinh ý đồ xấu xa gì đó với cháu không? Chú Tống, cháu lên thành phố là vì muốn học tập, không muốn bán rẻ thể xác...." theo từng câu từng chữ mà Đường Nghiên nói ra, sắc mặt Tống Vũ càng lúc càng đen thui, anh thật sự không nhịn được nữa, cắt ngang lời cô bé:
"Đủ rồi! Yên tâm đi, tôi không có hứng thú với trẻ vị thành niên như cháu."
Đường Nghiên thấy anh gắt gỏng như vậy, vẫn tiếp tục nói không ngừng:
"Biết đâu được ạ? Con người ai cũng có một sở thích kỳ lạ không thể cho người khác biết, nhỡ đâu chú thích trẻ vị thành niên như cháu thì sao? Chúng ta sau này sống chung, nhỡ đâu dưới tình huống không kiểm soát được hành vi của bản thân, chú thấy cháu xinh đẹp lại quyến rũ, làm chuyện đồi bại với cháu thì sao? Cháu nói cho chú biết, cháu..." Đường Nghiên còn chưa nói xong những suy nghĩ kì quái trong đầu mình, đột nhiên "bụp" một cái...
Tống Vũ dùng tay chặn lại cái miệng nói không biết mệt của cô bé, Đường Nghiên ú ớ một hồi, rốt cuộc từ bỏ, cái miệng nhỏ ngưng lại.
Diệp Tuệ bên này cũng bị thanh âm ồn ào vừa rồi đánh thức, cô mở mắt, ngẩng đầu nhìn Cố Trì.
Sau đó... cũng không biết cô nghĩ gì, trước mặt bao nhiêu người, hôn bẹp một cái lên má anh.
Cảnh tượng này vô tình bị một người qua đường chụp lại, đăng lên, Diệp Tuệ và Cố Trì một lần nữa trở thành chủ đề bàn tán của cư dân mạng.
"Nhìn xem, đồ không biết xấu hổ, ngoại tình với anh chồng, còn show ân ái trước mặt thiên hạ."
"Mẹ nó, mày bị ảo tưởng à? Cố Trì và Diệp Tuệ đến với nhau khi cả hai đều đã độc thân, hơn nữa Cố Trì và Diệp Tuệ không có máu mủ ruột thịt, loạn luân cái chó gì?"
"..."
Trên mạng hiện tại đang chia làm hai phe.
Phe thứ nhất là bênh vực bào chữa cho Diệp Tuệ và Cố Trì.
Phe thứ hai là mắng chửi Diệp Tuệ và Cố Trì.
Mà dẫn đầu phe thứ hai lại là một tài khoản có tên "Đường Ý Lam."
Trên trang cá nhân của tài khoản này có xác nhận: Làm việc tại tập đoàn Trì Hữu.
Diệp Tuệ nhìn thấy cái tên này, thoáng sửng sốt.
Tập đoàn Trì Hữu?
Là nhân viên của tập đoàn do Cố Trì đứng đầu?
Cô nhếch môi cười trào phúng, khẽ nỉ non:
"Ồ, lại thêm một trà xanh online..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.