Diệp Tú Nhi tỉnh lại từ cơn choáng váng, đập vào mắt cô ta là cảnh tượng hơn mười người đàn ông nhìn cô ta bằng đôi mắt dâm tà.
Cô ta hoảng hốt, ánh mắt cảnh giác nhìn đám đàn ông.
Một người đàn ông trong đó thấy cô ta tỉnh lại thì lên tiếng:
"Chết đói, hoặc phục vụ bọn tao, chọn đi!"
Câu nói đơn giản, ngắn gọn nhưng làm cho bên tai Diệp Tú Nhi ong ong.
Nghĩ gì vậy? Bắt cô ta phục vụ đám đàn ông ghê tởm này? Cô ta thà chết đói còn hơn.
Diệp Tú Nhi ánh mắt quật cường nhìn bọn họ, cầm đồ đạc xung quanh ném lung tung, vừa ném vừa gào thét:
"Cút, cút, cút hết cho tôi! Một lũ đê tiện!"
Đám đàn ông thấy cô ta như vậy, cũng không ép buộc nữa, đồng loạt quay lưng rời đi.
Trong lòng bọn họ nghĩ: Để xem con ả kiêu ngạo này nhịn đói được bao lâu.
...
Ba ngày sau.
Diệp Tú Nhi suốt ba ngày không có gì trong bụng, đôi mắt đã sớm không nhìn rõ mọi vật, hai tai ù ù, khuôn mặt đầy vết thương ngang dọc, nằm co rúm trên giường, cả người thoi thóp.
Lúc cô ta cảm thấy như sắp chết đến nơi, một gã đàn ông tiến vào, theo sau là một bé gái tầm 15 tuổi.
Gã ta bước đến trước giường, từ trên cao nhìn xuống Diệp Tú Nhi, mở miệng nói:
"Thay đổi ý định chưa? Nếu đồng ý phục vụ đàn ông trong thôn thật tốt, tụi tao sẽ cho mày ăn, nhất định sẽ không bạc đãi mày!"
Diệp Tú Nhi lúc này sớm đã đem kiêu ngạo vứt ra sau đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ngot-ngao-tong-tai-sung-lat-troi/1300037/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.