Trên chiếc giường rộng lớn có hai thân ảnh nằm cạnh nhau.
"Em muốn xem cái này." Vu Bảo chỉ chỉ vào chiếc điện thoại của bản thân mình.
Ngày trước vì ham chơi nên nhờ Diệp Nhất Thành cầm hộ, không nghĩ hiện tại lại cảm thấy may mắn vì quyết định lúc đó.
Diệp Nhất Thành cầm chiếc điện thoại lên, đọc mật khẩu cho hắn mở nó. Vu Bảo vui vẻ lướt mạng xem, hắn cũng nằm yên ngắm nhìn người trong lòng. Được một lúc Vu Bảo dừng lại.
"Sao vậy?" Giọng hắn đầy dịu dàng hỏi.
"Không biết đến khi nào thì em mới có thể trở về với xác của em."
Người nằm đó, hồn lưu lạc nơi khác, có làm cách nào cũng không thể trở về.
Hiểu nỗi buồn của Vu Bảo, Diệp Nhất Thành xoa xoa đầu cậu.
"Anh sẽ tìm cách."
Ngày hôm sau, nhân lúc Diệp Nhất Thành đi làm. Vu Bảo không đi theo mà chỉ một lòng muốn đến xem bản thân mình nằm viện như thế nào rồi.
Thoát một cái Vu Bảo xuất hiện ở bệnh viện, nóng lòng đến xem liền thấy mẹ con Kiều Lạc Trân đang hối lộ bác sĩ.
"Chỉ cần làm cho nó ngưng thở, tôi cho cậu 2 tỷ. Bí mật làm, thần không biết quỷ không hay."
Nhìn thấy cảnh đó, Vu Bảo kinh hoàng... Tại sao họ lại muốn hại cậu chết đến vậy? Đang thất thần nhìn trộm thì bên cạnh cậu phát ra tiếng kêu.
"Anh."
"Vu Đại Song? Em nhìn thấy anh?"
Vu Bảo ngạc nhiên, Đại Song gật đầu. Cả hai đi đến phòng bệnh của cậu để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-it-noi/3615794/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.