"Vu Bảo và Diệp Nhất Thành sinh ra là sứ mệnh trấn định tam giới, Diệp Nhất Thành là sứ thần dẹp loạn đem lại bình yên cho tam giới, còn Vu Bảo là người tái sinh của Diệp Nhất Thành đánh đổi sinh mệnh, để cậu ta có thể hoàn thành sứ mệnh."
Nguyệt Lão đứng cạnh phu nhân của mình tâm sự, phu nhân nghe chuyện khẽ lau nước mắt, đúng là một đôi uyên ương mệnh khổ.
'Thế bây giờ tam giới đã bình yên. Họ có thể sống với nhau chưa?" Bà Nguyệt hỏi.
Nguyệt Lão khẽ lắc đầu. "Bốn kiếp luân hồi, chỉ khi nào đến kiếp thứ bốn họ mới có thể bình bình an an sống với nhau đến đầu bạc răng long."
"Ông hãy mau giúp họ đi." Bà Nguyệt nước mắt lưng tròng năng nỉ phu quân của mình.
"Sứ mệnh hoàn thành họ tức khắc có thể ở bên nhau."
Dưới nhân gian nhộn nhịp, phía Đông kinh thành Đông Thành phủ Ngũ Vương gia đang tuyển người hầu.
Ngũ Vương gia rời thành từ khi còn nhỏ, đi theo thúc thúc ra biên cương trấn giữ, nay thẳng trận trở về vừa tròn 25 tuổi. Lập nhiều chiến công được hoàng thượng tin tưởng, thúc thúc tuổi đã cao trao lại binh quyền phía Đông cho hắn. Tên tuổi lẫy lừng người người nhà nhà đều biết Ngũ Vương gia nắm giữ trọng binh triều đình được hoàng thượng ân sủng, tương lai chắc chắn kế thừa ngôi vị.
Thế nhưng khác xa với lời đồn, Ngũ Vương gia không hề quan tâm đến ngôi vị, chỉ an phận thủ thường làm một vị
Vương gia trấn giữ biên cương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-it-noi/3550446/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.