Rất nhiều tài sản, dường như phải chiếm đến hơn chín mươi phần trăm gia sản của gia tộc Húc Nhật. Giấy tờ đúng là có ích, chỉ cần kí tên lên đó thì tất cả những thứ này đều thuộc về Tư Mộ Hàn. Xem ra, ông cụ trước mắt này có vẻ kỳ lạ nhưng mà không có vấn đề gì cả.
“Nếu như đã kiểm tra xong xuôi rồi thì chỉ cần ông ký tên lên nữa là xong thôi. Cầm hết đồ về rồi kiểm tra cẩn thận đi. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, tất cả những thứ thuộc quyền sở hữu của gia tộc Húc Nhật đều thuộc về cháu, bao gồm cả cách xử lý Giang Húc Đông. Sống tốt nhé, ông đi trước đây.”
Ông cụ nói xong, chống gậy rời khỏi đây. Tư Mộ Hàn đưa mắt nhìn ông cụ rời đi. Không biết tại sao lúc Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hốc mắt có chút ướt át. Lần từ biệt này có lẽ là phải đến khi ông cụ sắp chết, mới có thể được gặp lại nhau.
“Ông ngoại… Mẹ, mẹ ở trong nhà họ Tư sống rất vui vẻ. Nếu như có chuyện gì thì ông có thể đến tìm cháu.” Đối mặt với ông ngoại của mình, Tư Mộ Hàn cũng hơi do dự. Nhưng cuối cùng, anh vẫn lên tiếng, hai nắm đấm nắm chặt bên người.
“Có những lời này của cháu là ông vui rồi. Nhớ chăm sóc tốt cho những người mà cháu thương yêu nhé, đừng giống như ông. Lúc nào cũng lừa dối mình, lấn áp người khác. Cho đến khi mọi chuyện không còn cách nào cứu vãn nữa mới bắt đầu hối hận, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/390961/chuong-3855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.