“Tri Dân, Tiểu Lệ.”
Thẩm Lệ bèn quay đầu lại.
Tần Nhân kéo lấy tay cô, cười híp mí nói: “Tối ngày hôm nay, phần vũ hội sau ấy, một lát nữa mẹ muốn con và Tri Dân nhảy mở màn, có được không?”
Thẩm Lệ không nói hai lời, lập tức đồng ý: “Được ạ.”
Tần Nhân đối với cô rất tốt, hôm nay lại là sinh nhật của bà, yêu cầu nhỏ này cô nhất định sẽ đáp ứng.
“Vậy hai đứa chuẩn bị chút đi.” Tần Nhân vô cùng vui vẻ, ngân nga điệu nhạc rồi rời đi.
……
Vũ hội được tổ chức trong nhà, Thẩm Lệ quay trở về nhà thay y phục.
Lúc quay lại liền nhìn thấy Cố Tri Dân đang đứng đợi cô ở cổng biệt thự.
Cố Tri Dân nhìn thấy cô đến, không nói lời nào, đưa tay về phía cô.
Thẩm Lệ ngừng lại vài giây, nghĩ đến cũng chỉ là đi vũ hội thôi mà, liền đưa tay mình ra.
Chỉ là tay cô còn chưa đặt vào bàn tay Cố Tri Dân, liền bị tiếng còi xe cắt ngang.
Bíp…
Chiếc xe phanh gấp dừng ở trước mặt hai người.
Tiếp sau đó, cửa xe được mở ra.
Tiêu Văn từ trên xe bước xuống, tóc hơi loạn, thái dương có vết thương, áo khoác màu trắng rướm máu, tuy rằng hơi nhếch nhác nhưng vẻ yếu đuối đó khiến người khác cảm thấy thương hại.
Khi cô ta nhìn thấy Thẩm Lệ, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Cố tổng, tôi giúp anh mang điện thoại đến rồi.” Tiêu Văn thu hồi ánh mắt nhìn Thẩm Lệ, đưa điện thoại cho Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân cũng không nhận điện thoại, khuôn mặt bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389599/chuong-2391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.