Tề Thành ấn người Lưu Chiến Hằng xuống đất, bẻ hai tay anh ta ra sau, thấp giọng hỏi: “Đến đây làm gì?”
Nguyễn Tri Hạ bước đến, ngồi xuống trước mặt Lưu Chiến Hằng: “Lưu Chiến Hằng, có chuyện gì mà gấp gáp tìm đến tận đây vậy? Nói ra nghe xem nào.”
Lưu Chiến Hằng thật ra là một người rất điềm tĩnh.
Chuyện anh ta đến tìm Nguyễn Tri Hạ rất bình thường, nhưng lén lút vào phòng làm việc của cô, thì mọi chuyện không còn đơn giản như vậy nữa.
Nguyễn Tri Hạ nghi ngờ mục đích đến đây của Lưu Chiến Hằng, không phải đơn giản như trước kia chỉ là uy hiếp cô, hoặc là nói ra những lời nặng nề.
Lưu Chiến Hằng cắn răng, hai con ngươi nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tri Hạ, đáy mắt là những tia máu đỏ lừ, gương mặt trông càng có vẻ dữ tợn.
Một Lưu Chiến Hằng như vậy, cũng là lần đầu tiên Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy.
Mất đi bình tĩnh, giống như một con sói đang phẫn nộ.
Nhưng có một điểm không đáng được đồng tình.
“Có phải cô bảo Tư Mộ Hàn bắt Loan Loan đi hay không! Có phải không!” Lưu Chiến Hằng gào lên.
Giọng nói rất lớn, khiến cho tai của Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy đau nhói.
“Không tìm thấy Lưu Loan Loan?” Nguyễn Tri Hạ có phần kinh ngạc.
Buổi tối hôm trước, Tư Mộ Hàn còn nói anh sẽ không đối phó với Lưu Chiến Hằng nữa.”
Nhưng bây giờ lại không tìm thấy Lưu Loan Loan.
Nhưng Nguyễn Tri Hạ tin tưởng Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn sẽ không sử dụng thủ đoạn như vậy, nhất định không.
“Giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389122/chuong-1913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.