“Không cần nói rằng mục đích anh tham gia buổi dạ tiệc này là vì tới tim tôi đấy nhé?”
Nguyễn Tri Hạ không thể cứng nhắc với anh ta, biết đâu có thể moi được chút tin tức gì từ trong miệng anh ta thì sao?
Tất nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ của cô mà thôi.
“Một nửa là tìm em, một nửa là tìm người khác.”
Lưu Chiến Hằng cười rộ lên, nhìn rất dịu dàng vô hại.
Trong lời nói của Lưu Chiến Hằng chứa ý khác, Nguyễn Tri Hạ cũng thẳng thắn hỏi:
“Ngoài tìm tôi ra còn tìm ai?”
“Biết rồi còn hỏi.”
Lưu Chiến Hằng nhìn chằm chằm cô một lát, chậm rãi nói ra bốn chữ này.
Nguyễn Tri Hạ giật thót tim. Cô chợt hiểu được, Lưu Chiến Hằng đây dường như đã nói rõ, anh ta biết chuyện trước kia Tư Mộ Hàn điều tra Tạ Sinh.
Mà Tạ Ngọc Nam cũng chính là con trai ruột Tạ Sinh.
Lưu Chiến Hằng là đến tìm Tạ Ngọc Nam.
Nguyễn Tri Hạ im lặng rất lâu không nói gì, bầu không khí kỳ lạ quanh quẩn giữa hai người.
Hai người tuy ngồi cùng một chỗ, nhưng suy nghĩ lại khác nhau.
Lưu Chiến Hằng nói như vậy, cũng nói rõ rằng anh ta vừa nhìn thấy cảnh Tạ Ngọc Nam và Nguyễn Tri Hạ nói chuyện.
Nguyễn Tri Hạ hơi buồn bực.
Cô cho rằng mình che giấu rất tốt, tuyệt đối không có sơ hở gì. Nhưng không nghĩ tới tất cả đều bị Lưu Chiến Hằng nhìn thấy.
Nguyễn Tri Hạ hít sâu một hơi, quay sang thấp giọng chất vấn Lưu Chiến Hằng:
“Rốt cuộc tại sao anh lại luôn nhắm vào Tư Mộ Hàn? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388833/chuong-1625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.