Nhưng sau khi Tư Nguyễn được Tư Mộ Hàn cứu ra từ trong trận hỏa hoạn đó, đến bây giờ có thể chủ động gọi tên người nào đó, đã ít lại càng ít.
Thời Dũng là một trong số đó.
Tư Nguyễn thân thiết với Thời Dũng như vậy cũng không có gì quá khó hiểu. Tư Mộ Hàn tính tình lạnh lùng, làm cha cũng không tính là quá ôn hòa.Thời Dũng bình thường mặc dù nghiêm khắc, nhưng anh ta cũng đã có con, đối xử với trẻ em cũng sẽ kiên nhẫn và dịu dàng hơn nhiều.
Cũng có thể là bởi vì chứng kiến sự ra đời của Tư Nguyễn, cùng với cô bé trải qua những chuyện khó khăn kia, Thời Dũng đối xử vô cùng tốt đối với Tư Nguyễn.
Thời Dũng cười một tiếng với Tư Nguyễn, tạo dáng giống như trò ảo thuật lấy ra trong túi một cây kẹo mút.
Tư Nguyễn ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ, Nguyễn Tri Hạ gật đầu một cái, tỏ ý cô bé có thể nhận.
Thấy Tư Nguyễn nhận lấy kẹo mút, Thời Dũng mới nhìn sang Nguyễn Tri Hạ, ôn tồn nói: “Cậu chủ bảo tôi ở đây chờ hai người, bây giờ có thể đi lên rồi.”
Nguyễn Tri Hạ đưa tay vén tóc lên tai, cười như không cười nhìn Thời Dũng: “Đường đi của Tư Thị tôi vẫn biết, Tư Mộ Hàn đúng là uổng công vô ích rồi.”
“Cô Hạ không cần phải bài xích như vậy, cô đưa theo Tư Nguyễn ra ngoài, tóm lại là có chỗ không thuận tiện. Cậu chủ cũng là vì suy nghĩ cho hai người.” Thời Dũng trả lời hết sức cẩn thận.
Nguyễn Tri Hạ biết, bất kể cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388741/chuong-1533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.