“Cô đã tìm tới nơi này, chẳng lẽ lại không biết Tư Hạ ở đây hay sao?” Tư Cẩm Vân biếng nhác tựa người ở trên ghế sofa, đang muốn tiếp tục nói chuyện, ngay lúc này lại ho khan kịch liệt.
Râu quai nón ngay lập tức đứng dậy đi lên tầng, rất nhanh liền đi xuống.
Trong tay anh ta có thêm một chiếc chăn lông.
Anh ta đi đến trước mặt Tư Cẩm Vân, khoác chăn lông lên người Tư Cẩm Vân.
Tư Cẩm Vân không hài lòng nhìn anh ta một cái, quay đầu lại, nói những lời vừa nãy muốn nói với Nguyễn Tri Hạ: “Tư Nguyễn Chính xác là đang ở chỗ tôi, nhưng cô cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
“Tư Hạ làm sao?” Trái tim của Nguyễn Tri Hạ chùng xuống, sắc mặt khẽ biến đổi: “Tư Mộ Hàn nói với tôi Tư Hạ không sao.”
“Cô nhìn thấy cô bé liền biết thôi.” Tư Cẩm Vân liếc nhìn cô, thần sắc có vài phần giống với Tư Mộ Hàn.
Suy cho cùng vẫn là chị em song sinh, giống nhau cũng là điều bình thường.
Tư Cẩm Vân nói xong, liền đứng lên.
Nguyễn Tri Hạ biết Tư Cẩm Vân muốn đưa cô đi gặp Tư Hạ, cũng vội vã đứng lên.
Khi đi lên tầng, Nguyễn Tri Hạ theo sát sau lưng Tư Cẩm Vân, mới chú ý tới Tư Cẩm Vân vô cùng gầy.
Chiếc áo lông rộng kèm theo động tác lên tầng của Tư Cẩm Vân lộ rõ sự trống rỗng.
Tư Cẩm Vân đưa Nguyễn Tri Hạ lên tầng hai, đi đến trước cửa một căn phòng thì dừng lại.
Tâm trạng lúc này của Nguyễn Tri Hạ có chút lo lắng, thấy Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388637/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.