“Thời gian làm việc, không nói chuyện riêng.” Nguyễn Tri Hạ là không muốn nói chuyện này với Tần Thủy San.
Cho tới bây giờ, trên đời này, người có thể làm cô thoải mái nói ra tất cả mọi chuyện, có lẽ chỉ có Thẩm Lệ thôi.
Tần Thủy San thấy Nguyễn Tri Hạ cố chấp như vậy thì cũng không ép nữa: “Được rồi, cô không muốn nói thì thôi, nhưng mà tôi phải nhắc nhở cô một chút, Tô Miên cũng không phải là đèn cạn dầu đâu.”
Ba của Tần Thủy San là Giám đốc nhà đài, cũng xem như một nhân vật lãnh đạo không nhỏ.
Nhưng ba của Tô Miên còn là nhân vật lớn hơn nữa, nói tới, hai người đều là người ở chung một vòng luẩn quẩn, Tần Thủy San cũng quen cô ta.
Nguyễn Tri Hạ hỏi cô ta: “Nói thế nào?”
Tần Thủy San khuấy cà phê, nghĩ tới nghĩ lui, sau đó lên tiếng nói: “Nói thế nào nhỉ, vị trí của Tô Miên trong vòng luẩn quẩn này của bọn tôi, cũng giống như vị trí của Tư Cẩm Vân trong giới kinh doanh vậy.”
Nguyễn Tri Hạ gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Nguyên nhân chính là vì Tư Cẩm Vân và Tô Miên đều được người ta theo đuổi mà lớn lên, cho nên mới cực kỳ kiêu ngạo, hai người này mới có thể làm bạn với nhau.
Nhưng mà, loại tình bạn này cũng không thể chống lại được thử thách.
Thấy Nguyễn Tri Hạ nghe nghiêm túc như vậy, Tần Thủy San dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Nhưng mà, bình thường thái độ làm người của Tô Miên rất khiêm tốn, tuy là vậy, người đắc tội với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388444/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.