Nguyễn Tri Hạ nâng mắt nhìn qua, phát hiện là do Tư Mộ Hàn ném mạnh thìa trong tay lên trên bàn cơm. Nguyễn Tri Hạ dùng ánh mắt hỏi anh: Lo mà ăn bữa sáng đi, khó chịu cái gì? “Không có gì.” Vẻ mặt Tư Mộ Hàn không chút thay đổi cúi đầu. Anh chưa từng nhìn thấy người phụ nữ Nguyễn Tri Hạ kia nói chuyện dịu dàng với anh như nói chuyện với Tư Hạ bao giờ. Ha, phụ nữ! ...... Nguyễn Tri Hạ cũng không biết Tư Mộ Hàn đang tức giận cái gì, ăn xong bữa sáng cũng không nói với cô một câu đã đi đến công ty. Đúng lúc Tần Thủy San lại gọi điện thoại muốn nói chuyện kịch bản, Nguyễn Tri Hạ trở về nhà thuê của mình, mang theo máy tính đến phòng làm việc của Tần Thủy San tìm cô ta. Tần Thủy San để cô ngồi trên sofa, sau đó hỏi: “Uống cái gì? Nước, cà phê, nước trái cây, hay là đổ uống gì khác?” Nguyễn Tri Hạ nói: “Nước là được.” Tần Thủy San bảo thư ký bưng tới một ly nước và một tách cà phê. Cà phê là của cô, nước là của Nguyễn Tri Hạ. Cô ngồi xuống đối diện Nguyễn Tri Hạ, nghiêng người dựa vào lưng sofa, quan sát Nguyễn Tri Hạ. Nguyễn Tri Hạ bưng ly nước lên, tùy ý để Tần Thủy San quan sát mình. Tần Thủy San quan sát cô một lúc, cuối cùng cho ra một kết luận: “Mặt mày tươi tỉnh đấy.” Nguyễn Tri Hạ cười cười, cũng không quan tâm lời nói của Tần Thủy San. Đột nhiên, Tần Thủy San cong môi cười cười, chỉ chỉ cằm về phía Nguyễn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]