Do mưa liên tục mấy ngày liền nên đất đều nhão ra thành bùn, Nguyễn Tri Hạ liền xắn quần lên đến qua đầu gối rồi bước qua chỗ ông chú. Vì bùn rất dính nên dưới đế dép của cô dính lớp bùn rất dày. Đợi đến lúc cô đi đến được chỗ của ông chú thì cả đôi dép đã bị bùn bao bọc, rất nặng.
Ông chú liền đưa một vật về phía Nguyễn Tri Hạ: “Con biết đây là thứ gì không?”
Nguyễn Tri Hạ nhìn một hồi lâu rồi đáp: “Là khoai lang.”
Ông chú tỏ ra kinh ngạc: “Cô cũng biết khoai lang sao?”
“Con biết chứ, con đã từng mua ở trong siêu thị, chỉ là chưa từng nhìn thấy khoai lang lúc mới nhổ từ dưới đất lên.” Nguyễn Tri Hạ nói, tò mò ngồi xuống vớ lấy một củ. Nhìn một hồi lâu, cô mím môi nói: “Tuy nhiên củ hơi nhỏ.”
“Ta đào thêm nữa xem sao, củ nào ăn được thì có thể mang về nhà, mấy củ này có thể mang về nấu cháo.” Ông chú nói rồi cầm củ khoai Nguyễn Tri Hạ vừa đào được cho vào trong sọt sau lưng. Nguyễn Tri Hạ cũng phụ ông chú tìm khoai. Cuối cùng còn lại một củ khoai nguyên vẹn, không bị trầy xước gì, ông chú liền lấy dao gọt ra đưa cho Tri Hạ: “Thử xem, loại này ăn ngọt mà giòn.”
Nguyễn Tri Hạ cũng gặp một miếng, đúng là vừa giòn vừa ngọt.
“Ngọt không?”
“Có ạ, rất ngọt.”
Nguyễn Tri Hạ giúp ông chú đeo sọt đi đằng sau, ông chú cầm sao đi đằng trước, hai người nói chuyện câu được câu chăng.
Khi gần về đến cửa nhà, Nguyễn Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388337/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.