“Mẹ… Mẹ pha sữa nóng cho con…” Nguyễn Tri Hạ nói có chút lắp bắp, chỉ đành ngồi xuống đưa sữa cho Tư Hạ.
Ánh mắt Tư Nguyễn Lập tức sáng lên, giơ tay nhận lấy cốc sữa từ trong tay của Nguyễn Tri Hạ và cầm uống.
Nguyễn Tri Hạ lo lắng cô bé không giữ được cái cốc nên giơ tay đỡ cái cốc giúp cô bé.
Tư Hạ rất ngoan uống ực ực hết sạch một cốc sữa.
Cô bé giơ cái cốc không cho Nguyễn Tri Hạ xem: “Con uống xong rồi!”
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ xúc động đến không thể giữ bình tĩnh được nữa: “Tri Hạ thật giỏi! Tối mai mẹ lại pha sữa nóng cho con nữa được không?”
“Được!”
Tư Hạ vui mừng cầm cái cốc và quay đầu tìm Tư Mộ Hàn.
Ánh mắt Nguyễn Tri Hạ cũng nhìn theo Tư Hạ, phát hiện Tư Mộ Hàn không biết đã đi đến bên cửa từ lúc nào.
Lúc này, anh đang dựa lưng vào trên khung cửa, khoanh tay, vẻ mặt thản nhiên nhìn Tư Hạ.
Vừa nhận được sự khen ngợi ở chỗ của Nguyễn Tri Hạ, vẻ mặt Tư Hạ chờ mong nhìn Tư Mộ Hàn: “Ba xem! Con uống sạch này!”
Tư Hạ vừa uống sữa, bên môi còn dính một vòng râu mép sữa trắng trắng.
Tư Mộ Hàn cong môi, giơ tay lau râu mép sữa bên môi cô bé, trong giọng nói trầm trầm ngầm mang theo chút ý cười không quá rõ ràng: “Con đã nói cám ơn chưa?”
Tư Hạ quay đầu lại nói với Nguyễn Tri Hạ: “Cảm ơn mẹ!”
Trước đó Tư Hạ gọi cô là mẹ, Nguyễn Tri Hạ có hơi kinh ngạc.
Tư Hạ không thể tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388166/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.